- Sáng tác mới
Tháng 11 đã về rồi em nhỉ! Đông đang sang mà thu vẫn chùng chình Lá yểu điệu khơi vàng thêm vạt nắng Hoa sữa thơm nồng ấm góc phố khuya...
Một tương lai tươi hồng đang rộng mở với sự góp mặt của những nghệ sĩ nhiệt tâm và những tác phẩm Nghệ Thuật Đích Thực: đẹp về nghệ thuật, hay về nội dung, mang giá trị nhân văn sâu sắc,...
Bây giờ đang là giữa tháng ba âm lịch, thương cái rét nàng Bân đợt hai mà cũng chỉ đủ lạnh cho người mặc chiếc áo dài tay chứ không cần mặc đến chiếc áo len nàng miệt mài đan vắt ngang từ mùa đông sang mùa hạ....
Đọc bài thơ “Hoa Đã Nở Sao Người Không Đến Hái” trong tập thơ Nỗi nhớ nghiêng của Nguyễn Diệu Liên, tôi cảm nhận được: Ở nơi ấy một tình yêu trắng trong thuần khiết; Nơi tình yêu sống mãi lung linh....
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Tôi không thực sự quen biết Diệu Liên, có chăng chỉ vài lần thoảng qua nhau tại những sự kiện do “Nhà Búp” tổ chức. Ấy vậy mà khi đọc bản thảo tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng” của Diệu Liên thì không hiểu sao lại...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Năm 2020 và 2021 được biết đến là hai năm toàn thế giới phải gồng mình để chống trả kiếp nạn ngũ hành, với dịch bệnh, thiên tai. Tưởng rằng những cay đắng, nhọc nhằn ấy đã làm cho tâm hồn con người khô cằn bi lụy, cuộc sống chìm đắm trong nước mắt sầu thương....
Nói đến lý luận, phê bình văn học, nhiều người thường có tâm lý ngại đọc, ngại nghe vì sự khô khan với những ngôn từ quá sức Hàn Lâm…...
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Toán và tôi là hai thành viên nhóm Búp Trên Cành có khá nhiều điểm tương đồng khiến cho chúng tôi có tình cảm thật thân thương, dễ đồng cảm cùng nhau trong văn chương cũng như cuộc sống....
Tôi biết đến thơ chị Diệu Liên khi tình cờ đọc được bài “Tản mạn Tháng tư” trên trang Nhabup.vn, những vần thơ đầy chất nhạc reo vui, bừng sáng trong tiết giao mùa....
Tháng Mười Hai Lạnh tê tái Chiều cuối năm khép lại Những ưu tư, vương vấn vơi đầy. Tháng Mười Hai của những nhớ thương người đi xa không về kịp sum vầy...
Thảnh thơi đón ngọn gió chiều Ung dung nghe tiếng sáo diều thiết tha An nhiên ngồi nhấp chén trà Thả hồn theo khói la đà chờ trăng....
Hai năm trôi qua, tháng 11/2021 này, Nhà Búp (nhabup.vn) tròn hai tuổi. Khoảng thời gian 2 năm tuy chưa dài nhưng Nhà Búp (nhabup.vn) đã thực sự trở thành ngôi nhà chung hội tụ những Tâm Hồn, những Tài Hoa và sự Sẻ Chia Đồng Điệu của hàng trăm tác giả và hàng nghìn độc giả gần xa....
Chiều thu Nắng nhẹ rải vàng Cơn gió Lang thang xào xạc Nỗi buồn Man mác bủa vây Chiếc lá Rời cây bay bay Phố thu Nắm bàn tay ấm...
Diều ơi! Bay cao lên cùng gió Bay cao lên cùng mây Chở nỗi niềm khát khao về đây Về nơi miền xanh thẳm Nơi có em ở đó Đợi anh! Mỗi ngày…...
Bao năm xa quê nhà Cây gạo già vẫn đợi Ta về nhặt hoa rơi Nghe xôn xao trong gió Khúc giao mùa bâng khuâng Tuổi thơ hoa gạo đỏ Cháy trong chiều mờ sương...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!