- Sáng tác mới
Mưa chuyển mùa thay cho lời tiễn biệt Thu úa vàng ướt lạnh tháng Mười Hai Ôi thời gian trôi quá mau! Mải miết... Tự đáy tim khô khốc tiếng thở dài... Mây với gió hóa mưa vần vũ Lứa chúng tôi tháng năm ngắn, ngày dài......
Tìm hồn ta nơi vời vợi phương xa Chân đạp sương mây,mắt nhìn vô định Ta thấy ta cạnh thật nhiều nhân ảnh Chìm vào đêm như sợi nắng cuối mùa... Vào Đông rồi, trời lác đác tuôn mưa...
Thời gian trôi quá nhanh! Già lúc nào chẳng biết Sức lao dốc không phanh Mới nhận ra khác biệt... Hình như mình đang sống Giữa ảo tưởng ngày mai Hôm nay trôi vô vọng Quá khứ đeo bám hoài......
Luênh loang hạt gió lấm lem thoắt chui hang lỗ người xem sững sờ Tháng ngày bươn trải bãi bờ ma trận hang lỗ bao giờ lạc quê?
Nhà Còng không số vỉa hè...
Nếu anh coi thường công việc thường nhật như chuẩn bị bữa ăn, lau nhà và giặt quần áo, anh không thể sống một cuộc sống tuyệt vời được (Tolstoy - "Học cho những ngày tới"). Nhà tuỳ bút kiêm triết gia Alain de Botton cũng nói rằng:...
Nực nồng cả mấy tháng rồi, Đêm nay mưa đổ, tưởng mùa vào mưa... Thầm thì to nhỏ lời xưa, À ơi, tiếng mẹ như vừa ru nôi...
Đêm dài, trời rộng, đời vơi, Sao tình mẹ, cứ đầy nơi tận cùng?...
Tôi là một giáo viên hạnh phúc! Hạnh phúc bình dị của người đưa đò là luôn được đón những người khách năm xưa trở lại. Có những em không may mắn trở về để được trải lòng, để nghe lời động viên khuyên nhủ....
Mẹ như chiếc lá vàng xinh. Dẫu lìa cành vẫn lung linh sớm, chiều. Hồn thơm vẫn tỏa phiêu diêu. À ơi… câu hát bao nhiêu tháng ngày.
Mẹ ơi, mẹ ngủ cho say....
Khi hoàng hôn kết thúc Nỗi buồn lại mênh mông Tâm sự nhiều như lá Nỗi niềm mưa bụi bay Từ trong những tháng ngày Nhen thêm nhiều cổ tích Gió trêu đùa tinh nghịch...
Anh gió mùa ... Vắt ngang nỗi nhớ của em Ấm nhẹ thôi mà sao buồn đến thế Ta bỏ quên nhau qua từng hơi thở Chẳng thể gọi gì sau những tháng ngày xa. Em để hồn mình theo gió tan ra...
Ta lại say rồi ... hình như đời là những giây say là quên hết tháng ngày bên phút nhớ có lẽ say ta quên đi duyên nợ ta quên ta… trong một cõi đi về...
Cái ngọn lườm nguýt gốc cây, Tao Mày quyết đấu cuối ngày ai hơn. Mày khô nứt nẻ héo hon, Chẳng sinh trái ngọt hoa thơm cho đời. Nhìn tao duyên dáng xinh tươi,...
Khi rửa bát, ta sẽ thấy mỗi chiếc bát đều chứa đựng tấm chân tình trong đó. Nhìn những chiếc bát sứt mẻ, ta sẽ hiểu cảm giác khó chịu sâu nhường nào khi lòng bị tổn thương. Khi rửa bát, ta sẽ nhớ lại tháng ngày vụng dại đã qua...
“Gare De Lyon - Cornavin, Geneva ... em nhớ nhé!” Nàng hân hoan hồi hộp chìm vào giấc ngủ! Vậy là, mấy tiếng nữa thôi ước mơ của nàng đã trở thành hiện thực. Đón Thu tại một trong những nơi lãng mạn và đẹp nhất thế giới! Bù đắp cho những tháng ngày mưa giăng, bão dập tơi bời......
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!...
Đời chúng ta Vơi đi theo tháng năm Lá tháng chạp lìa cành Rụng đầy ngoài ngõ Lìa cả ta đi Hao vơi từng nỗi sợ Từng cơn mơ
Rồi cũng bỏ ta đi...
Cảm ơn em đã gửi khoai Từ xa xôi ấy nơi này tới tôi Vĩnh Linh nơi cuối đất trời Chứa chan tình cảm tình người mênh mang Quà quê chi phải cao sang...
Vì sao người xưa nói rằng có Phúc Phận mới có Thọ, Phúc Thọ là quả của Đức. Chúng ta cùng tìm hiểu hàm nghĩa sâu xa này qua bài bình về Chữ "Thọ" trong văn hóa xưa của tác giả La Vinh. Cách đây đã lâu, nhân một học trò đi chúc thọ người quen, nhìn thấy bức trướng người ta treo trong bữa......
Trong xanh sông chở về Trời Phù sa sông chở một thời tuổi thơ Lở bồi đau của hai bờ Dòng xưa đã khuất lờ đờ dòng nay Đằm mình Đoan Ngọ sáng nay Sông loáng thoáng, nước hây hây ngọn Nồm...
Ở nước Nhật, Mùa lá xanh lá vàng lá đỏ Lá cỏ cây tự nhiên hóa thành hoa Người già bỗng rộn ràng như trẻ nhỏ Lữ khách ngỡ ngàng tưởng ở trong mơ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!