- Sáng tác mới
Một lần ngồi trong công viên, con gái mình nói rằng, cái môn nó sợ nhất, vô tích sự nhất, không biết học để làm gì là môn Văn. Nó nhìn thẳng vào mắt của mình và lí nhí: "Con nói thật, Ba có buồn không?"...
Ta làm ra tiền để phục vụ con người, nhưng nếu quá bám víu vào tiền thì con người sẽ là nô lệ của tiền. Áo là để gìn giữ thân thể nhưng nếu mặc áo đắt tiền quá thì ta lại phải gìn giữ cái áo đó. Người ta có nhà để sống nhưng nếu nhà xịn quá, trong nhà nhiều thứ đắt tiền quá thì con người lại trở......
Mực thân mềm hình ống. Có nhiều loại khác nhau. Mực bạo chúa to lớn cả chục cân. Mực sim chỉ bằng ngón tay. Mực không có xương nhưng có một chiếc mai chạy dọc sống lưng. Loại mai mềm mỏng manh trong suốt. Loại mai cứng xốp cong vút xa hoa như một chiếc thuyền độc mộc trắng toát....
Gặp lại người trong giấc mơ xưa. Chàng hoàng tử ôm cây đàn và hát. Không còn niềm đau. Cơm. Áo gạo tiền. Không còn nỗi niềm canh thâu bạc tóc. Cuộc sống đừng cho nhau những lời nặng nhọc....
Cá chày dài tròn duyên dáng chắc nịch như cái chày gỗ mít giã giò. Đầu nhọn mắt to vây nhỏ. Toàn thân bao phủ một lớp vẩy tròn ánh bạc lấp lánh xa hoa....
Kho tàng văn học dân gian thông qua truyền miệng, đi qua các thời đại mà tạo nên những vỉa tầng địa chất của lịch sử văn hóa loài người. Đó là kho tàng phong phú, quý hiếm, cho ta nhận biết được một cách chân thực những gì nhân loại đã đi qua, đã tạo dựng....
Em thấy mình có lỗi trước xuân xanh. Khi hạ về nồng nàn góc phố Mỗi độ xuân sang, vội nhìn qua khe cửa Giấc mơ xưa, hiện hữu ùa về.
Thật giản đơn, em chỉ là cô bé vướng bùa mê....
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
Đưa em về nhà mới Lòng chị buồn diệu vợi Mắt tròn xoe biết cười Đuôi ngoe nguẩy mừng tít Chị Linh đặt con Mít Thích ăn ruốc ức gà
Cứ thả ra là chạy Sao hôm nay buồn vậy...
Nếu không tình cờ đọc được bài Mã thơ Bùi Việt Phương của PGS.TS Phùng Gia Thế trên Facebook, chắc tôi còn tiếp tục chịu thiệt thòi dài dài bởi không hiểu vì sao những bài thơ hay như thế mà không chịu đến với một người yêu thơ, “thuộc thơ bạn hơn cả thơ mình” như tôi....
Từ lúc tôi còn bé xíu, đã nghe các anh chị ở làng tôi hát “Ô kìa ai như cô Thắm, con bác Năm ở xa mới về. Gớm! Người xinh sao xinh quá! Trông ngẩn ngơ đám trai làng ta. Mới ngày nao quay dây, nhảy tiên, mới ngày nào tung tăng khắp miền.Mà giờ đây cô Thắm xinh như nàng tiên.”...
Em viết thơ tình cho mình khi qua tuổi bốn năm Nét chữ tay run, nghiêng nghiêng như dốc đời, vời vợi. Câu thơ tựa mảng mây, trôi phía núi. Cuốn theo mấy độ xuân thì... Mênh mang câu chữ Xuân đi Bỗng giật mình khi chẳng còn đôi mươi....
Ngoài đồng trong làng nơi nào ẩm ướt là có ếch xanh. Chúng lau nhau một lứa. Khi ngồi chồm hỗm trên bờ. Khi nhảy nhót long tong mép cỏ. Khi bơi lội nhăng nhít trên mặt nước. Khi leo trèo trên bè rau muống. Ở đâu ếch xanh cũng hồn nhiên ồn ào náo nhiệt....
Nhiều khi cùng một sự việc, hiện tượng nhưng tùy cách nhìn mà mỗi người có cách diễn giải khác nhau, cụ thể: Cùng nhìn cái cốc nước còn một nửa, người suy nghĩ không tích cực thì nghĩ "nước vơi còn nửa cốc"...
Hai cây me cổ thụ Đã cưa tự bao giờ Hai phiến thớt nâu sẫm Nhẵn mịn thời con thơ. Tắc kè kêu cành vắng Tiếng hoang dã của rừng Một thời xưa vọng lại...
Cái đêm anh giã biệt em Đêm đen đến gió cũng đen một màu Trăng không còn tỏ trên đầu Người không kịp thốt một câu ân tình...
Đã lâu lắm rồi chưa có được trận mưa rào. Mấy tháng ròng toàn hanh khô, cứ tưởng ăn tết xong là có mưa xuân cho con người, cây cỏ mát mẻ bừng lên sức xuân. Thế nhưng các cụ bảo năm nay nhuận tháng hai, nên xuân muộn....
Bá Nha tuyệt huyền (tiếng Hàn: 백아절현 ; tiếng Hán: 伯牙絶絃). Bá Nha là tên người, tuyệt - từ bỏ, huyền - dây đàn. Câu này xuất phát từ 1 tích truyện. Bá Nha là quan nước Tấn, chơi đàn rất giỏi nhưng buồn vì chẳng ai hiểu được tiếng...
Ước gì mưa bụi rây rây, Sân rêu lấm chấm, cỏ cây cựa cành. Ước gì chút chút mong manh, Làn hương ấm, chút ngọn ngành, yêu yêu. Ước gì xúng xính áo điều, Vài chiếc pháo chuột, những chiều Ba mươi.......
Đợt sau Covid lần hai một thời gian, Hà Nội có mở cửa cho đi lại theo chế độ giãn cách. Có một lần ban đêm đói quá, mình ra Circle K mua đồ ăn, xong đứng uống luôn chai trà xanh vì mình khá thích trà. Một cậu nhìn cũng trẻ, nhưng hơi dặt dẹo, tới xin mình chai nước khi mình đã uống xong....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!