- Sáng tác mới
Mấy ngày nay tâm hồn mình xao động quá, gặp lại trò cũ, bạn cũ... nôn nao, cồn cào, như thể trái đất ngược chiều quay! Khi mình được xem ảnh của các em chụp lúc còn nhỏ, khi lớn lên và trở thành cha mẹ... Nôn nao, cồn cào. Trái tim nghẹn ngào, lồng ngực căng căng và mắt ưa ứa nước....
Dưỡng khí (養気/양기): Nuôi dưỡng khí chất, tinh thần. Người có khí chất thì làm chủ bản thân, đứng vững giữa trời đất. Dưỡng khí là không nói lời vô ích, không tàng chứa cảm xúc tiêu cực, không đầu tư cho mối quan hệ vô nghĩa....
Làm Chúa tể một nước Tất tài giỏi hơn người Lại có nhiều ban bệ Giúp! “Hai năm rõ mười!” Vũ Hầu người nước Ngụy Nói câu gì cũng hay
Việc gì bàn cũng phải Cả nghị trường vỗ tay!...
Đâu rồi thứ Bảy ngày xưa? Ngày mà anh vẫn hay đưa em về! Mưa dầm ướt sũng mặt đê, Bước chân hai đứa vụng về,liêu xiêu . Gió đông giá lạnh mỗi chiều, Làm sao ngăn được tình yêu hai người?...
Anh tới Không coi đây là đích Mà chỉ vì tiện lối rẽ vào thôi. Đón nắng non Lá mùa xuân chuyển dần từ xanh nâu sang xanh lục Hoa xao xuyến nở...
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Năm 1977, khi nó 12 tuổi, hãng phim truyện Việt Nam ra mắt bộ phim “Chuyến xe bão táp”. Bộ phim mô tả bức tranh đời sống xã hội thời bao cấp, đa chiều, đa dạng và với nhiều mảnh đời, nhiều tính cách và số phận trên cùng một chuyến xe. Đến giờ, n...
Đến ngày hẹn, con bé, bỗng cảm thấy khấp khởi, hồi hộp lạ. Hôm nay, nó cùng mẹ lên phòng thầy Hiệu trưởng gặp Thầy và cô giáo chủ nhiệm. Nó 8 tuổi, tóc qua vai, mắt nâu tròn, lúc nào cũng lấp lánh, lấp lánh cười. Mỗi sáng, nó đều dạy rất sớm, chỉ để được...
Có thằng Sói lười lắm Nhà cửa chẳng sửa sang Nó bẩn thỉu rách nát Hệt như căn nhà hoang. Voi mới chỉ đụng nhẹ Nhà Sói sụp xuống rồi...
vì sao nỗi nhớ không nói với em có một người trai sống ở Hà Nội vẫn mong em trở về vì sao nỗi nhớ không nói với em có một người trai sống ở Hà Nội không có em Hà Nội hoàn toàn tuềnh toàng tạm bợ không có em nghĩa là cuộc đời này hoàn toàn vô nghĩa...
Trâu nghe, hiểu Người nói Người nói, hiểu tiếng Trâu Nên giữa Người và vật Rất là gần gũi nhau. Và cũng vì như thế Khổ mấy gã mục đồng Phải nuôi Trâu no đủ Và tắm rửa sạch bong....
"Hôm nay nhận được hoa chưa?". Đây không phải là câu hỏi. Đây gần như là câu chào vui mà phụ nữ hay nhận được trong ngày 08/3, hoặc 20/10. Biết trả lời thế nào khi được "chào" như vậy? Có người vui, dõng dạc "dạ rồi ạ!". Vui, dõng dạc vì đã được nhận hoặc biết 100% sẽ......
Lần đầu anh tới đây Chăm người ốm. Vừa qua cổng đã gặp hàng ghế đá Nơi ngày xưa cậu đón em và phỏng vấn bước đầu Âu yếm khịa rằng sẽ được ăn dao. Vào sâu hơn tới phòng phẫu thuật Nơi đồng nghiệp bảo cậu ra ngoài cho khỏi vướng chân...
Tôi ngó nhìn đồng hồ đã hơn mười giờ mà vẫn chưa bán được gì, gian hàng của mình từ sáng vẫn trống trơn mà người ngoài phố cũng thấy vắng hơn thường lệ. Mấy hôm trước cũng có khách xong họ chỉ mua mấy thứ lặt vặt về sửa chữa như vài mét dây cái công tắc ổ cắm mà thôi và luôn kêu ca dạo này...
Hãy nhớ rằng, người chết vì tai thì ít, mà chết vì miệng mới nhiều. Lời không nói trước mặt, thì cũng đừng nói sau lưng. Nói sau lưng là điều tồi nhất. Hãy dừng lèm bèm. Càng nhiều lời càng nhiều kẻ thù. Nói ít, nghe nhiều sẽ thêm nhiều thân hữu....
Cô gái ấy sống ở Gamuda, nơi những con đường rợp bóng cây xanh, và những khu vườn luôn đượm mùi nắng. Cô gái đi qua mỗi sáng, chân nhẹ như gió, tóc thoảng mùi hoa sữa. Cô gái ấy cười – nụ cười trong như mặt hồ ban mai,...
Với con, nhà có vị của những buổi sáng thoang thoảng mùi hương trầm cha thắp xen lẫn mùi hương của tách trà thơm nóng mẹ vừa pha. Nhà có vị của những buổi chiều lộng gió, nơi tiếng cười của lũ trẻ con vang lên rộn rã trong sân....
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Khắp làng vang lên tiếng văng gõ vào go: lách, cách, sập..., lách, cách, sập... Không còn gì nhàm và gây buồn ngủ hơn âm thanh đều đặn, liên tục ấy, nhất là đã vào khoảng chín giờ tối. Cả xã, cả làng, cả hai vợ chồng ông bà giáo Duyên cùng làm khuya như vậy....
Uống rượu: tam thực, tam lạc, tam cấm và lục bất vấn TAM THỰC - hãy dùng 2 thứ cùng rượu 1. Tuy uống rượu 2. Nhưng hãy ăn thức ăn 3. và nhớ ăn cả cơm....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!