- Sáng tác mới
Quay cuồng trời đất đảo điên, Ánh đèn hiu hắt ngả nghiêng la đà... Còn chưa uống hết rượu mà? Nâng ly lên nhé...bạn à, cạn thôi! Nhạc buồn đang khúc lả lơi....
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Tinh mơ chim đã hót líu lo. Hoa dịu dàng cho một ngày hạnh phúc. Hai mươi phút đường rừng uốn khúc. Thông xanh reo nơi rực rỡ vàng hoa.
Hoa như nắng tỏa trong ngàn lá Hạnh phúc nào bằng hoa nở giữa hồn ta...
Lục bát “Giấc mơ quê” của Trần Huyền Tâm là một khúc hát ru da diết, thấm đẫm hồn quê Việt, vừa mộc mạc, bình dị, vừa thăng hoa trong cảm thức triết lý và tâm linh. Tác giả không chỉ vẽ lại miền ký ức tuổi thơ,...
Tình anh con sóng dại khờ... Vỗ về tha thiết đôi bờ dịu êm! Nâng niu nhè nhẹ thuyền em, Chòng chành lả lướt những đêm trăng tròn! Gió hòa khúc nhạc véo von,...
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách Dáng hiền triết dịu hiền...
Nó từng đi nhiều nơi? Không, thật ra chưa nhiều lắm. Các tỉnh miền Nam với Sài Gòn lục tỉnh hay miền đông Bắc Hải Phòng Quảng Ninh hay cao nguyên Lâm Viên, Buôn Mê đủ cả. Ở Hà Nội vài tháng Nó biết được thủ đô qua nhiều tên gọi, thành phố hòa bình thành phố ở trong sông....
Nghe dòng sông hát mãi khúc tình ca Sóng mơn man vỗ đôi bờ dào dạt... Chiều hạ vàng thăm thẳm cuối trời xa, Khi con sông hiền hòa vang câu hát...! Sông cứ mãi đi tìm niềm khao khát...
“Em bảo anh: “Đi đi”! Sao anh không đứng lại? Em bảo anh: “Đừng đợi”! Sao anh vội về ngay Lời nói thoảng gió bay, Đôi mắt huyền đẫm lệ. Sao mà anh ngốc thế! Không nhìn vào mắt em.”...
Hạ năm xưa rộn rã tiếng ve ngân... Muôn cánh phượng giăng đầy trên lối nhỏ, Thoang thoảng đưa... lời thì thầm trong gió Tuổi học trò đang bỡ ngỡ lời yêu... Ta chia tay khi nắng đổ về chiều...
Mong ước trở về với ngôi trường ngói đỏ Của những ngày xưa với vai áo lấm bùn Của mái tóc đen thoang thoảng mùi hương bưởi Ở giữa sân trường đỏ rực mỗi mùa thi Ta lại trở về để thăm lại thầy cô Thăm bến sông xưa nơi ta từng tắm mát...
Những ngày ngược hơi may gió bấc lạnh thấu xương trên cao nguyên Đồng Văn tôi bỗng nghe tiếng khèn người trai Mèo gọi bạn đặc quánh lại
như tiếng người đàn bà kêu trong đêm Cà Mau...
Anh em nhà Thỏ Xám Sống với mẹ một nhà Bố đi làm xa vắng Thi thoảng mới về qua. Thỏ Anh tính nhường nhịn Có gì cũng phần em Thỏ Em yêu anh lắm Cùng mút một que kem....
Ngọt ngào trong nỗi nhớ em! Khi nghe khúc nhạc dịu êm không lời... Không gian hư ảo, chơi vơi, Cánh chim đơn lẻ tìm nơi ân tình! Hoa cười với ánh bình minh Một đàn bướm trắng xinh xinh dập dờn......
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Hoa đến mùa lại nở, có những việc trên đời chỉ xảy ra một lần. Hoa đúng hẹn năm nào đến mùa cũng nở đẹp. Giàn hoa nhà mình trên tầng 3, ban công tầng 2, những chậu hoa, những cây mẫu đơn, cây ngọc lan trước cửa nở đẹp và thơm ngào ngạt, không để người phải mong chờ....
Ngồi một mình trong màn đêm câm lặng! Ta nhâm nhi một tách cà phê đắng. Thoang thoảng hồn sao trĩu nặng chua cay. Phía đồng hoang nghe tiếng cuộc lẻ bầy...Kêu khắc khoải đếm từng giây nỗi nhớ!...
Em còn nhớ bản tình ca dang dở, Phút thẫn thờ trong nỗi nhớ bao đêm.. Những vần thơ chắp nối chẳng đặt tên, Hay năm tháng...đã vội quên điều đó...? Anh chợt nghe lời đò đưa trong gió, Khúc dân ca sao da diết nao lòng......
"...Biết nhớ em nhiều...cũng thế thôi..."! Khúc tình xưa xao xuyến bồi hồi Thả hồn theo giọt cà phê đắng! Để lời thương nhớ nghẹn trên môi...!
Nhớ vầng mây tím trôi hờ hững! Nhớ làn gió nhẹ… thoảng chơi vơi...
Em vẫn như xưa thướt tha tà áo trắng. điểm nhẹ nụ cười vương giọt nắng trên môi...! Tuổi thơ em đã qua tự lâu rồi Sao em thấy vẫn như thời tuổi trẻ… Chợt bâng khuâng giữa chiều vàng nắng nhẹ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!