- Sáng tác mới
Ký ức xa xưa... quay trở lại giữa chiều mưa tháng Bảy Hàng me già run rẩy trút lá vàng trên lối nhỏ quanh co Gió gợi hồn thơ như sóng vỗ dọc đôi bờ ảo mộng…Một chút niềm hy vọng vỡ tan rồi... theo bong bóng mưa Ngâu...
Thân em phận gái góa chồng Thắm nồng men ủ thắm nồng Gió Yên Tử lao xao qua rừng trúc Nắng Hoa Yên leo tới tận chùa Đồng Trần Nhân Tông nhắc không không sắc sắc; Khói sương mờ cửa sông chưa đủ khuất Thuyền quân Nguyên từng chìm dưới đáy sâu...
Chiều tà...tím ngát hoàng hôn, Nhớ thương,thương nhớ...bồn chồn nhớ thương ... Trên cành ướt đẫm giọt sương, Như ngôi sao nhỏ chợt vương xuống trần... Nhớ ai lòng dạ bần thần,...
Gió Yên Tử lao xao qua rừng trúc Nắng Hoa Yên leo tới tận chùa Đồng Trần Nhân Tông nhắc không không sắc sắc; Khói sương mờ cửa sông chưa đủ khuất Thuyền quân Nguyên từng chìm dưới đáy sâu...
Quay cuồng trời đất đảo điên, Ánh đèn hiu hắt ngả nghiêng la đà... Còn chưa uống hết rượu mà? Nâng ly lên nhé...bạn à, cạn thôi! Nhạc buồn đang khúc lả lơi....
Mưa hờ hững rơi hoài trên phố vắng... Em chơi vơi trở về trong im lặng, Đôi chân trần sao trĩu nặng bước đi. Hỏi Thế nhân: Ôi tình ái là chi ?
Sao hắt hủi tuổi xuân thì em thế..? Mưa rơi rớt hòa tan trong suối lệ.....
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Sáu, bảy người chạy loạn Có Hoa Hâm nhà ta Lại gặp người chạy loạn - Xin đi theo nhau mà. Chúng lấy làm ái ngại Chấp thuận cho theo cùng
Một mình Hoa Hâm nói:...
Gửi cho em lá thư tình sau cuối, Bởi đôi mình không thể dối gian nhau. Em đi đi...cho đẹp những ngày sau. Quên em nhé,mối tình đầu cay đắng ... Cuộc tình ta chưa khi nào bình lặng, Anh mãi tìm trong hụt hẫng bao đêm!...
Ta chia tay một trưa hè cháy bỏng... Vị ngọt ngào như còn đọng trên môi. Gió nồng nàn xào xạc khẽ buông lơi, Hoa phượng thắm nở nụ cười lưu luyến…Lời yêu thương của con thuyền xa bến Mãi bồng bềnh trên mặt biển bao la,...
Lên Yên Tử gặp Phật Sương không rõ mặt người Nắng bụi trần rũ sạch Mây hoa sen giữa trời Xuống núi về với đời Tâm sóng yên biển lặng Những khổ đau cay đắng...
Ghé thăm bệnh viện Việt-Xô để xem Hữu Nghị bây giờ ra sao Phòng khám vui vẻ đón chào Các cụ đặt sổ đợi vào vòng trong Bác sỹ môi đỏ má hồng...
Mùa nào mà cỏ chẳng xanh Mưa xuân ta rắc long lanh mỗi ngày Hè gieo những hạt mê say Để thu đủng đỉnh đầy tay hoa vàng Se se đông lạnh mơ màng...
Em lê bước... chiều hạ buồn tơi tả... Trời giăng mây... lã chã giọt mưa bay... Gió gầm gào.... cơn thịnh nộ cuồng say! Và suối lệ đã dâng đầy mắt ngọc.....
Em chợt hỏi sao anh buồn đến thế..? Biết bao lần ướt đẫm lệ trang thơ, Giữa đời thường mà như thực, như mơ... Luôn khắc khoải trong đợi chờ hư ảo! Và em hỏi anh ép mình gượng gạo Chôn chặt lòng trên ốc đảo cô đơn,...
Sau mùa gặt cánh đồng hoang Sau giàu có lá bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực mới là tài năng Sau tròn lá lúa vầng trăng...
Mấy ngày nay tâm hồn mình xao động quá, gặp lại trò cũ, bạn cũ... nôn nao, cồn cào, như thể trái đất ngược chiều quay! Khi mình được xem ảnh của các em chụp lúc còn nhỏ, khi lớn lên và trở thành cha mẹ... Nôn nao, cồn cào. Trái tim nghẹn ngào, lồng ngực căng căng và mắt ưa ứa nước....
Cuối tuần em mặc áo xanh, Là màu mơ ước mà anh khen nhiều...! Đợi anh tự lúc xế chiều, Lòng em ấp ủ thật nhiều nhớ mong. Hoàng hôn đã tắt ánh hồng, Cuối trời mây tím vẫn bồng bềnh trôi...!...
Ba lăm năm, một quãng đường... Xa thầy, xa bạn, xa trường dấu yêu. Tuổi thơ với những cánh diều Thắm tình bè bạn bao chiều bên nhau...!
Giờ đây tóc đã bạc màu Trên gương mặt đã hằn sâu vết đời......
Hoa dâng tràn ánh mắt. Ban mai, ngày tinh khôi. Vườn như tình yêu cuối. Tím trong hồn thủy chung. Khi tha thiết cùng hoa Lòng an hòa như nắng Trong tinh khôi sắc trắng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!