- Sáng tác mới
Thực lòng - nên Phượng đỏ tươi Bông Xoan tím ngát, Sen mười phần thơm Tháng Giêng Đào, Mận hoa đơm Mùa Xuân đến, Búp non ươm cho mùa....
Chao ôi! Liên tiếp Hội nghị này tới Hội nghị khác! Công việc nó phải thế! Dạy học, dự họp, hội nghị…và cả gặp nhau cũng trực tuyến! Liên miên - vì cái con Covid-19 nó hoành hành mà…...
Ta gặp em nơi phương trời xa Em đẹp xinh như một đóa hoa Em ngọt ngào hơn mọi lời ca Em dịu dàng hơn chiều bình yên.
Ánh mắt em như giọt sương long lanh...
Mẹ ơi mùa thu rơi xuống nước Cá cũng chìm trong những suy tư Sóng bỡ ngỡ tưởng mình thêm tuổi Cỏ lá, rong rêu trôi nổi ướt dầm
Gió âm thầm thương, chiều buốt lạnh....
Ơi cô gái Quế sơn Anh say tiếng em hát Như say rượu hồng đào Phải tại mây cứ dâng xanh lên cao Phải tại sông cứ trong veo, thanh tao Để tim anh lạc vào mắt em Để chân anh theo cái nhìn lúng liếng,...
Vấn đề cốt lõi ở đây là Sư Minh Tuệ chọn tu hạnh đầu đà là để tìm giác ngộ cho bản thân. Sư không tu để xây chùa, không tu để quyên góp làm từ thiện, không tu để tạo trend trong xã hội, không tu để tranh giành ảnh hưởng với ai, không tu để lôi kéo ai....
Nào! Cùng cất lên lời ca yêu mái trường! Nào! Cùng cất lên lời ca yêu thầy cô! Nào! Cùng cất lên lời ca yêu bạn bè! Khúc ca này - ta gửi lại trường yêu! Mỗi sớm mai ta đến với mái trường, Bao yêu thương của thầy cô nuôi dưỡng,...
Vẩy trăng buồn xa lắc Phải lòng tiếng chim gù Hào nhoáng bùa kẻo lạc Gạt ưu phiền vào Thu, Mây trắng bềnh theo gió Chưa kịp tan mỏng manh Hổn hển mùa duyên nợ Thả trôi vào Thu xanh!...
Ta về lại với đam mê Tay vần đất dẻo, tay vê nồng nàn Thả hồn vào đất mơn man Khối hình thấp thoáng díu dan dòng đời...
Nói về Bắc bộ, về địa lý có hai hệ thống chính là sông Hồng và sông Thái Bình. Hệ thống sông Thái Bình ở vùng Đông Bắc có sông sông Cầu và sông Thương và sông Lục Nam. Ba sông này hợp 1 thành sông Thái Bình. Sông Thái Bình lại hợp cùng sông Đuống....
Bình an chẳng ở đâu xa Nhủ lòng buông bỏ, thế là bình an... Không cần đợi đến niết bàn Một khi thứ ấy ngập tràn trong tâm......
Kỷ niệm như lông ngỗng rắc Gieo trên khắp nẻo gập ghềnh Cung bậc nỗi niềm hiện tại Vụt thành quá khứ rất nhanh…Người biết chăng niềm lưu luyến...
Trăng rằm dát bạc lên đầu sóng Xé toạc ánh viền tàu ra khơi Gió loang cửa biển mở chân trời Tàu cá, tàu hàng đông như hội. Lưỡi sóng uốn lời vui náo nức Giục bước chân ta trước ngày mai...
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Ta chạm vào bông hoa nâng niu sắc màu yêu từng cánh mỏng... Hoa cho ta chút tình bay bổng hương vị ngọt ngào và sự sống thăng hoa! Ta chạm vào một thân cổ thụ tôn vinh một cuộc đời cây cảm phục từng búp non trên cành xù xì thân mốc thếch.... Cây cho ta sức...
Mẹ ơi Có thể là Cha đang yên giấc Giữa một mảnh vườn rợp bóng cây xanh Bên dòng sông, con suối hiền lành Có thể Cha con vừa chợp ngủ Trên đường hành quân xuyên rừng ra mặt trận...
Các loài hoa thế giới Tôi thích nhất hoa hồng! Màu sắc thì khỏi nói Mà hương thì say nồng... Tôi cứ mê mải ngắm Tới cả ngàn, vạn bông
Điều khiến tôi say đắm Là cách nở từng bông......
Ở đời vui đạo hãy tùy duyên Đói kiếm cơm ăn, mệt ngủ liền Trong nhà của báu tìm đâu nữa Trước cảnh lòng không chẳng bận thiền....
Em bỏ lại sau lưng Biển mênh mông sóng vỗ Bỏ hoàng hôn lộng lẫy Tím hồng ngợp chân mây. Con đường rợp bóng cây Dẫn em về nơi ấy...
Chẳng mấy đã muối sương pha màu tóc tháng ngày đi vạt nắng mịt mờ trôi trong vũ trụ vô cùng rộng lớn có con đường in bước lối riêng tôi con đường ấy một lần tôi mở mắt sợi mong manh mang buộc giữa cành hồng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!