- Sáng tác mới
ngọn gió mang tên “thời gian” cuốn chúng ta đi mặt trời đang vơi dần ngày hôm qua như chớp mắt rời bỏ thế gian chẳng chút lưu tình ngày hôm nay hiện hữu như tấm áo em mang in hình những nụ hoa xanh xanh bé nhỏ...
Thêm một lần mùa hạ trở qua đây Biển vẫn xanh như lời người hẹn ước Mây bông trắng dềnh dang chao cánh nước Đá lô nhô nhao bước sóng lên ghềnh. Lắng yên bình sau những phút bồng bênh...
Nâng mặt trời lên để lấy hên Ánh dương tỏa sáng khắp muôn miền Thuyền câu nằng nặng đang về bến Chở cả niềm vui sau một đêm...
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
Cái tên "Hải Dương" là 海陽 với chữ Dương (陽) là mặt trời, không phải Dương (洋) là biển cả. Trong Hải Dương Chí Lược (海陽志略) của Ngô Thì Sỹ cũng viết 海陽. Là Dương gì thì không quan trọng, quan trọng là chữ Hải (海) là biển....
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách Dáng hiền triết dịu hiền...
Đã lâu rồi chả muốn viết gì. Cũng bởi gã chán cái sự đời, chán cái lý luận dao to búa lớn của các Quan Idol. Trên nghị trường thì nói sang sảng nhưng cuối cùng cũng dính án, tham ăn, tham nhũng, …...
Ngọt ngào trong nỗi nhớ em! Khi nghe khúc nhạc dịu êm không lời... Không gian hư ảo, chơi vơi, Cánh chim đơn lẻ tìm nơi ân tình! Hoa cười với ánh bình minh Một đàn bướm trắng xinh xinh dập dờn......
Bước chân theo hướng mặt trời Vội vàng chi để bóng rời phía sau Muộn phiền xin hãy thương nhau Quay lưng lại, có đớn đau với mình...
Tháng 10 năm 1986, một ngày thu đẹp. Nó 21 tuổi, cao 1,6, nặng 40 ký, tóc dài qua gấu áo,tết đuôi sam cùng với hai nơ bằng vải voan to màu hồng thắm. Nó diện bộ quần áo đẹp, theo Mẹ đến trường mới. Hôm nay là ngày đầu tiên Nó đến nhận công tác ở...
Chang chang giữa trưa nắng Trên đồng lúa đơm bông Có một chàng họa sĩ Tác nghiệp ngay trên đồng. Họa sĩ mải miết vẽ Chẳng để ý thời gian Đến trưa tròn bóng nắng Chàng vẫn say mê làm....
Có một chị Chim Sẻ Nằm ấp trứng trong nhà Nhìn quả trứng bé nhỏ Cất tiếng ru ngân nga: “À ơi con của mẹ Sắp nhìn thấy mặt trời
À ơi con của mẹ Tự tin mà vào đời…”....
Đàn cá Diếc mới lớn Đang bơi lội tung tăng Nô đùa trong hồ nước Nghĩ không ai sánh bằng. Diếc nhìn gì cũng lạ: - Này bạn Rong kia ơi Sao da bạn xanh thế Hay thiếu ánh mặt trời!...
Nắng quái chân đê Nơi lần đầu chàng vượt qua khi có nàng mở lối. Mặt trời chuyển đỏ ở nửa đường ra bến nước Nhưng chàng chẳng thể quay đầu vì phía trước Có cây táo mà nàng dận chân để chàng vin nhành....
Nếu có thể...! Làm ngôi sao triệu triệu năm tỏa sáng, Ta dõi nhìn theo bóng dáng yêu thương . Đêm lạnh mờ sương... Long lanh đọng...giọt tình vương trên lá! Nếu có thể...!...
Thỏ con sống cùng mẹ Ở trong một khu rừng Mẹ Thỏ thương Thỏ lắm Thường cõng ở trên lưng. Một hôm Thỏ con khát Xin mẹ ra bờ sông - Con ra đấy uống nước Phải cẩn thận nghe không!...
Khi nào tôi hết yêu em trái đất sẽ thôi quay mặt trời thôi mọc Cây thôi ra hoa và chim thôi hót mọi tồn tại từ đây sẽ không còn nghĩa là tôi yêu em như không thể yêu hơn...
Ngày xưa các loài vật Chỉ mỗi Voi có sừng Mà sừng Voi nhiều lắm Ở cả đầu, cổ, lưng. Voi cậy sừng nhiều, khỏe Gặp ai là húc ngay
Nặng thì húc cho chết Nhẹ cũng gãy chân tay....
Nguyễn Linh Khiếu làm thơ với một hệ hình thẩm mỹ hiện đại và cảm quan nghệ thuật mới mẻ, độc đáo. Các tập thơ Chùm mơ tiên cảm (1991), Mùa thiêng (1995), Hoa linh (2000) và gần đây là trường ca “Phồn sinh” (2018) đã minh chứng cho điều đó. Bài thơ Tháng Tư được ông viết vào năm 1983 đã có những......
chưa lập xuân mà đã có mưa rồi mưa nhẹ nhõm vòm trời mặt đất những cánh đồng còn đang ngửa mặt lũ côn trùng tránh rét đã về đâu
mặt đất cuộn mình trong giấc ngủ nâu...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!