- Sáng tác mới
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
nước trộn mình trong mây gió xoáy đầu xuống biển mặt trời giòn trong cát trăng lửng lơ giữa trời tưới một màu xanh tươi dịu cơn nồng mùa hạ mát lòng người ... chốn trăng ......
Nợ mẹ cha ơn dưỡng dục sinh thành Tình biển lớn nghĩa trời xanh hy vọng Những bước đầu đời chân ta lẫm chẫm Lưng cha còng tóc mẹ phủ mờ sương Nợ nhân gian một kiếp sống vô thường...
Anh gieo trăm vạn lời yêu, Bủa giăng vây kín khung chiều mộng mơ Hoàng hôn lốm đốm hoa mơ Rơi trong phảng phất gió lùa đìu hiu... Hạ về nung chảy cô liêu,...
Gặp lại mình trong màu nắng non tơ Nắng Tháng Tư dát vàng vào chân sóng Nắng thanh tân ấp hoàng hôn chín mọng Chờ đêm huyền thắp mới mỗi bình minh....
Biển mùa Xuân... Không long lanh dát vàng trên búp sóng Không trái mặt trời đỏ mọng Không vầng mây cổ tích trắng ngần....
Tôi và em như hai giọt nước Treo so le, hai cọng rạ, mái tranh nghèo Thấp thỏm lo âu, trận gió buốt, giữa đêm thâu Vài chấm mưa phùn, thêm vào nằng nặng...
đến tháng tư mọi chuyện xong rồi cây đủ lá cánh hoa rơi vào đất ông mặt trời đủ đầy đến gay gắt đất mỡ màu ngủ lịm dưới bóng râm những khu vườn đã ấm tổ chim cành cây trĩu những lời trống mái...
Chỉ được ăn cám ăn rau Có bị chê bẩn cũng rầu chút thôi Anh nào to, mập là toi Chắc chắn được tắm nước sôi cuối đời....
Bắt đầu từ đó em ơi Hồn anh có một mặt trời là em Ngỡ ngàng bao cái thân quen Thẹn thùng giây phút đầu tiên trong đời Anh như thuyền giữa xa khơi...
Xuân đến, Anh Đào trĩu nặng bông, Từng loạt rơi đầy trước gió Đông. Mặt Trời đỏ lịm, trời xanh thế, Phú Sỹ ngàn năm vẫn bạc đầu... Muốn làm tráng sĩ đeo gươm báu,Nếm hương, ngửi vị, chốn thung sâu....
Mấy hôm nay thời tiết thất thường lắm. Buổi sáng hửng nắng ấm, đã tính bỏ lại măng tô, thì đến giữa trưa gió lạnh bắt đầu tràn về, từng cơn, lúc rít lên thê thảm, lúc lại lặng ngắt như không....
Khát vọng non sông khát vọng đời Người người hạnh phúc khắp muôn nơi Non sông gấm vóc cây đâm lộc Dân tộc quang vinh mãi rạng ngời...
Lúi húi từ rất khuya, Về lại Thành sau Tết. Nghe nói cầu qua sông, Xe người ùn kìn kịt... Con gái ngồi sau xe, Cứ ríu ra ríu rít. Đường phía trước mờ mịt, Cứ ngỡ bình minh rồi .....
Ngày 04/02/2024 là Lập Xuân. Khi qua Đông Chí một thời gian, mặt trời đảo về Bắc Bán Cầu nhiều hơn, những tia nắng ấm áp bắt đầu xuất hiện rọi xuống Bắc Bán cầu. Thế là Lập Xuân....
Ở nơi ấy có hòn đảo không tên Nhô lên từ đáy biển Chỉ cách nửa tầm nhìn đã là bờ là bến Nhưng tự bao giờ tiếng gọi vẫn xa nhau Lúc neo tàu găm tới tầng cát sâu...
Trăng tròn trăng lại khuyết Tình khuyết tình ra đi Chỉ còn gió thầm thì Truyện đại ngàn sâu thẳm Trời xa và biển rộng Cát vàng trải mênh mông Biết bao giờ có thể...
Biển lớn chén trà đẫm ánh dương/ hiện vầng dương Cái biết tìm đâu khắp mười phương Mặt trời chẳng bận đi mọi nẻo Thường hằng ảnh hiện khắp vô thường....
Loe hoe chỉ mấy tiếng gà, Giọng chim líu ríu đi xa chốn n ào? Sáng rồi còn sót vì sao, Cố nhìn ta, cố vẫy chào rồi đi......
Buồn sao rơi rụng trăng tàn, Buồn còn vượt quá trăng ngàn bể dâu. Mặt trời cũng tích bể sầu, Mà Ngân Hà cũng đượm màu ưu tư....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!