- Sáng tác mới
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Tôi đi dọc miền Trung Nơi cát trắng cháy chân, gió Lào rát mặt Miền đất gầy guộc, gian truân mà chưa bao giờ khuất phục Ôm cả đất nước vào tim, suốt một thời Bắc Nam chia cắt...
Sông Thames* buốt lạnh như băng Bầy thiên nga vẫn dung dăng giữa dòng Xuýt xoa em má ửng hồng Se se ngọn gió, tóc bồng bềnh che
Bến sông hoa nở nhập nhoè...
Những ngọn gió Hu Tát thổi ông về Hà Nội Tướng về hưu khát muối mặn của rừng Kiếm sắc thế không sắc bằng phẩm tiết Không có vua, không con gái thủy thần...
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
a quay về bên mái ấm trường xưa.... Tìm ký ức tuổi thơ giữa vòng tay bè bạn Đất Thạch Hà có gừng cay, muối mặn. Điệu ví ân tình sâu thẳm đến mênh mang… Ngọn gió chiều mê mải bước lang thang...
Dịu dàng giọt nắng tháng tư Se se ngọn gió dường như trái mùa Thoắt mưa thoắt nắng như đùa Trời xanh thăm thẳm xuân đi hạ về Nhớ ai như nhớ tháng năm...
Ngọn gió lao xao lúng liếng Hồ Đường vòng Võng Thị *sóng lô xô Nhà ai cửa sổ như đôi mắt Nhìn trộm người ta lúc ngẩn ngơ...
Đêm nay bên lối trăng ngà Thong dong đi với trăng và một tôi Nửa khuya trăng ngủ mơ rồi Ngẩn ngơ còn thức riêng tôi với người
Người thì xa đến mười mươi...
Rải tro tình theo ngọn gió lang thang Sợi tơ lòng thăm thẳm chốn mênh mang... Hồn tím tái giữa chiều vàng cô độc Lệ tràn mi mà ta nào dám khóc, Khẽ nghiêng mình ta vĩnh biệt yêu xưa......
Em đi về ngõ nhỏ Tóc thơm mùi hương chanh Ta đêm về nhung nhớ Thương vai gầy mong manh Thương con đường đi học Tóc dài vương trên mây Đùa vui cùng ngọn gió Ửng má hồng thơ ngây...
Nhớ thương ai, cầu dầm chân đứng đợi Xe theo xe rung hồi hộp hẹn hò Tàu hối hả, sông tan vào ngọn gió Vương mắt nhìn cuồn cuộn khói dâng lên...
Hôm nay lại cuối tuần rồi, Tạm quên ngày tháng anh ngồi tương tư, Xa nhau từ độ đến chừ... Sao anh cứ ngỡ mới như hôm nào?
Ngoài sân lá rụng lao xao, Nghe ngàn nỗi nhớ cồn cào tim anh!...
Người đi cùng ngọn gió Lào Ta tìm sợi nắng rọi vào giấc mơ Người đi theo những vần thơ Đồi hoa sim tím trong giờ ra chơi Bây giờ hai đứa hai nơi...
ta hò hẹn khi đêm vừa chơm chớm hai đứa mình lên đỉnh sóng giăng câu kéo vầng trăng đang lưu lạc nơi đâu lên tạo dáng khoe sắc màu với biển cong cong nét bờ cát vàng uốn liệng...
Sông Cấm chẳng cấm được ai Cầu Rào vẫn lọt ban mai Hải Phòng Còn vài giọt nước có trong Cái con sông Lấp hết vòng vèo đi
Em về Niệm Nghĩa làm chi...
Tháng Năm châu Âu dịu dàng, mới mẻ. Dường như lá còn đang lưỡng lự chọn màu vàng của nắng hay màu xanh đậm đà của cỏ. Dường như nắng cũng rụt rè không muốn những chiếc lá non giật mình vì tia ấm hạ. Nắng buông dập dờn từng chùm lung linh đốm sáng....
Anh đi tìm điệu ca dao Mênh mang câu ví, ngọt ngào lời ru... Đêm đêm tiếng sáo vi vu, Hồn trăng run rẩy… ngẩn ngơ say tình..! Anh đi tìm lại bóng hình Của ngày thắt sợi tơ tình mảnh mai, Câu ca sâu thẳm, u hoài ......
Tình cờ hai đứa quen nhau... Một đêm tím thẫm sắc màu mộng mơ. Nụ cười trong sáng, ngây thơ Bồng bềnh tóc xõa chớm hờ ngang vai.
Mắt nhung ngơ ngác u hoài, Má hồng, môi thắm điểm hai đồng tiền......
Hạ cánh an toàn trên thảm hoa Rợp trời sắc đỏ nắng chan hoà Dòng người tấp nập như đi hội Ta đến với người người đón ta Nhà trên đỉnh núi phía xa xa...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!