- Sáng tác mới
Dềnh dàng ngọn gió mùa đông Ngàn lau phơ phất trắng mông mênh chiều Cỏ vàng vạt nắng liêu xiêu Dòng sông nghiêng một cánh diều bay lên Cái ngày chưa kịp đặt tên...
Sao em chẳng làm mưa Bầu trời đang chín đỏ... Sao em không thổi gió Khi thuyền đã giăng buồm...? Sao em muốn trăng tròn Khi đêm vào nguyệt tận... Sao em gieo hờn giận Xuống đồng xanh như mơ...?...
trời trong xanh nước trong xanh tháng Ba mơn mởn trăng thanh nắng vàng bướm ong nghiêng cánh khẽ khàng hồn nhiên lõa xõa buông làn tóc mây tháng Ba quyến luyến vòng tay lao xao vỗ sóng áo dài yêu thương...
Khi ta nhớ mảnh vườn bên lối ngõ Vệt mồ hôi lăn trên dấu cuốc cày Là cha mẹ tảo tần như sông chảy Nghiêng ráng chiều phù sa đỏ như son...
Ta biến thành lá mỏng tang thành nắng mỏng tang rơi trong tay ngọn gió phiêu du Bạn của ta là những gì không tưởng là vui thú
đớn đau...
Chị là bông Sen Nghiêng bên búp Súng Hồng xen vào tím Trắng ẩn cùng xanh. Thơ vẽ bức tranh Treo vào ngọn gió Cho khu phố nhỏ
Ngọt ngào hương Sen...
Chẳng có gì đâu khi kể chuyện làng tôi Nó trăn trở như điều chưa nói hết Làng tôi dài xanh như mái tóc Ô trời hồng nghiêng tán đỡ mây che Cửa làng thưa, nắng sớm chảy ngập hè Ngọn gió thở bay la đà khóm trúc...
Lá run trên cành biếc Thảng thốt giọt sương tan Xuân chạm vào đáy giếng Mây ngả mình hân hoan Có bước ai khẽ khàng Lung bung mùi đất mới Có tiếng ai vời vợi Kéo trời lên chơi vơi...
Thôi nào, chạy trốn làm chi Căm căm đang thắm, tái tê đang nồng Mưa dầm mới thực là đông Se se ngọn gió, người không bóng người...
Ngọn gió xanh se sẽ thoảng qua vườn mấy cánh lá rung lên rồi nhẹ khép yên tĩnh quá, dường như không ai biết sợi tơ chiều mỏng mảnh muốn ngân lên Có phải lòng ta như tơ nhện bên thềm...
phải chi đừng có Xuân sang đàn ong đừng cõng nắng vàng liêu xiêu trọn đời góp nỗi cô liêu thả trôi vào áng mây chiều lẻ loi hé môi vớt vát nụ cười...
Ngọn gió bên trời tha thiết thổi về đâu mặt sông chiều cháy đỏ cánh buồm nâu đôi chim nhỏ đu mình trên cành nắng lòng trời cao thổ lộ dưới chân cầu đời nhiều toan lo em có dừng lại ngắm...
buổi hoàng hôn lão mặt trời sáng rực lên lần cuối giãy giụa tung mây nỉ non lời hấp hối rồi chìm sâu vào rặng núi xa xăm… mươi ngọn gió âm thầm tiễn chiều đi bao lần trong hoang vắng...
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Giữa miền rờ rỡ cao xanh Vẩn vơ vầng mây u ám Non tơ trong mùa xa thẳm Chơi vơi chiếc lá vàng rơi Nắng gieo ấm áp ngời ngời Tái tê lạc vào ngọn gió...
Tôi tin người ấy đa tình Cứ trông cái dáng, cái hình mà xem Tóc thì như gió bồng bênh Miệng cười rộng cả bốn bên tiếng cười Mắt như trầu thắm, cau tươi...
Đã nhạt hương bưởi chín Cúc vắng vườn nhà ai Thu cứ đi mê mải Để heo may ngỡ ngàng Chiếc lá chưa kịp vàng Đã lao xao mặt đất...
Phương trời ấy thật xa xăm Người đi khuất nẻo những năm tháng dài Song thân quạnh quẽ sớm mai Ra vào ngọn gió bay bay trước đèn Chẳng quan tâm vận sang hèn...
Sớm mai này sao lòng ta lạ quá Đông vừa sang nao nức giữa tay cầm Hoa bừng nở, hương thơm như ngọn gió Khúc nhạc hồng dan díu giọt sương đêm. Là mây đấy, mây từng chùm ríu rít...
Chỉ có thơ em tặng đời Chỉ có nỗi buồn trong im lặng Và niềm vui, những niềm vui nho nhỏ Như mưa bụi bay chẳng đọng lại bao giờ.
Chỉ có mờ trăng, sương lạc bạn Ngọn gió gầy xoắn quanh vách đá...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!