- Sáng tác mới
Ta lại về nơi thao thiết những vòm xanh Ký ức rêu phong, đền chùa cổ kính Nơi tĩnh lặng như chưa hề biết đến Những ồn ào phố xá ở ngoài kia....
Vườn em hoa nở có mùa Hương thơm: cũng phải nắng mưa đủ ngày....
Tôi đọc tập Tản văn “Tản mạn miền sương khói” của Trần Huyền Tâm vào những ngày đầu xuân, trong tâm trạng của một người vừa rời xa cái rét căm căm, mang theo bao nỗi nhung nhớ bâng khuâng về Hà Nội; mang theo những xao xuyến sắc hoa rực rỡ của triền bãi đá Sông Hồng về với phương Nam ngập tràn nắng......
Cái mắt thì Hàn Quốc Cái mũi tẹt Việt Nam Làn môi xinh như thể Diễn viên "Vườn sao băng"....
Vẫn tự nhủ lòng rằng hãy vô vi Sao nước mắt cứ lăn dài trên má! Nước mắt mặn vào đêm mưa tầm tã Nước mắt rơi trên "Giọt nắng vô thường"!...
Có một không gian luôn luôn vẫy gọi Trường cũ, ta về một sớm hè tươi. Ta kiếm tìm tháng ngày xanh rười rượi, Những cỏ cây, hoa lá một thời tươi!...
"Gửi lại dấu yêu" – (Bùi Thị Biên Linh)- Tập bút ký hay hồi ức của một tâm hồn đầy ắp yêu thương - một dòng sông tràn bờ nỗi nhớ!...
Tôi là một Người Nhà Quê một trăm phần trăm - tôi nghĩ thế - dù tôi sinh ra ở... Phố - Phố Tăng (thuộc làng Tăng) xã Phú Châu – Đông Hưng – Thái Bình. Làng tôi thật may may mắn vì được làm “vệ tinh” của những làng “ngôi sao” xung quanh....
Giờ thì mình đang ngồi trước biển. Hoàng hôn bao giờ cũng dịu dàng và tin cậy. Những vệt sáng cuối cùng chìm xuống nước, vẫn để lại ánh lưu luyến, lung linh. Hoàng hôn như người đã đi qua tuổi hoa niên, âu yếm ngoảnh nhìn lại thời gian, nơi đã để lại phần “ngày” của mình ở đó....
Năm 1976, tôi dự kỳ thi học sinh giỏi văn toàn quốc lớp 4 được giải nhì. Đây là kỳ thi học sinh giỏi đầu tiên tổ chức trên quy mô cả nước. Bài văn ấy là câu chuyện đồng thoại về cuộc sống của một chú gà trống, phần thưởng là chiếc áo dệt kim dày, rộng thùng thình mà mấy năm sau tôi mới mặc vừa và......
Xin giữ lại cho riêng mình nỗi nhớ Một khoảng trời xanh ngát cuối mùa khô Trong nắng gió nhánh lan rừng vẫn nở Trống tan trường, từ giã những vô tư......
Hình như có người vừa lỡ hẹn với Thu Nên chiều nay lá rơi hoài ngõ vắng Hương cốm dỗi hờn tan vào cơn gió thoảng Nắng vỡ òa trên sóng nước Hồ Tây....
Bạn xa rồi chỉ còn lại mùa thu Heo may thổi lá bàng rơi thảng thốt Chiều vắng quá để sân trường thêm rộng Nói điều gì sắc đỏ lá bàng ơi!...
Cha tôi đã rời xa cõi tạm 7 năm. Biết bao biến cố cuộc đời trong gia đình tôi đã xảy ra trong thời gian đó. Vui và buồn! Được và mất! Thất bại và thành công! Tất cả đều đã qua để tôi nhận một điều giản dị: Tôi là người con hạnh phúc vì luôn được yêu thương, che chở bởi những Người Cha, Người Mẹ -......
Tôi may mắn và hạnh phúc khi được tham gia lớp học bồi dưỡng năng khiếu sáng tác thơ văn Thiếu nhi của Hội Văn học Nghệ thuật Tỉnh Thái Bình. Tôi học trong 4 năm từ 1977 đến 1980. Đó là những ngày hè vô cùng bổ ích và thực là lí thú với tôi cũng như với một hội lít nhít, lau nhau hơn kém nhau vài ba......
Có tới ba lần, nhạc chuông từ Messenger của nhà thơ Kim Chuông - “người thầy văn chương” thủa nhỏ (mà tôi vẫn gọi ông như thế). Ông đang gọi tôi. Vẫn giọng ấm áp, hồn hậu, ông hào hứng, động viên tôi góp bài cho tập sách mới của nhóm Búp. Phần bận việc. Phần tình yêu văn chương với tôi luôn dào......
Trong bộn bề những bận rộn của công việc thường ngày, chúng tôi vẫn tranh thủ tụ họp, có thể bất kỳ lúc nào vào khoảng thời gian xen kẹt, giữa những con người vốn cùng niềm đam mê “viết lách” khi còn ở lứa tuổi từ cái thủa “Búp trên cành” tại Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình....
Trong mênh mang thăm thẳm đất trời Nghe dịu êm lời thì thầm lá búp! Lá búp non tơ, lá búp xanh ngời!...
Bất chợt đến trong đêm mờ ảo Tiếng mưa rơi như tiếng bà sàng gạo Tay xoay đều vòng thời gian trôi nhanh....
Tốt nghiệp Khoa Ngữ văn Trường Đại học Sư phạm I - Hà Nội. Thạc sỹ Văn học Việt Nam. Hiện là Hiệu trưởng Trường THPT Trần Nhân Tông, huyện Eakar, tỉnh Đăk Lăk....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!