- Sáng tác mới
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Hà Nội vào mùa Vu Lan Sông Hồng lắng dần sắc đỏ Phù sa đôi bờ màu mỡ Bãi ngô trong nắng ngả vàng Dáng ai như Mục Kiền Liên Mang cơm xuống Kia dâng Mẹ...
Tháng Bảy năm nào, chúng con cũng về đây. Về bên tượng đài "Tổ Quốc ghi công" để nhớ về nguồn cội Cùng thắp hương dâng lên các cha và đồng đội. Tưởng nhớ Người vì Tổ Quốc hy sinh! Chúng con là con của các cha đã hy sinh. Cùng hẹn nhau, tìm về nơi các cha đang quây quần, tụ hội....
Có một con chuột nhỏ Sống quanh quẩn góc tường Một bức tường sắp đổ Lung lay thật khác thường! Con thạch sùng gần đó Chặc chặc lưỡi :"Chạy mau!"...
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Một bờ dậu thưa, có dây bìm bìm nở hoa tím tím. Mảnh sân nhỏ có vại nước hứng mưa và chiếc gáo dừa như vừa có ai múc nước. Cái bếp nhỏ, làn khói thông thả bay lên mang theo mùi thơm của niêu cá kho tương. Lui cui bóng mẹ giữa những mớ rau xanh ngắt, mớ tôm tép lao xao trong chiếc rá tre…....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Ôi màu xanh kỳ lạ Xanh mượt mà Xanh khắp mọi nơi Xanh từ bình minh cho đến khi hoàng hôn lấp ló cuối trời Ngỡ xanh trốn đi đâu trong ánh chiều chập choạng Không… không… không...
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Bữa trước đang viết thì cảm xúc, không viết tiếp được, khiến bạn bầu phàn nàn: Sao chị viết kỳ cục vậy? Cụt ngủn ngủn là sao! Bây giờ học trò đã tan, cháu nhỏ đã ngủ ngoan, tôi lại được ghi tiếp vào Thời Gian Đời Người của mình những dư âm thắm thiết ân tình về Tình Bạn Đẹp của chúng tôi trong nhóm......
Hẹn hò gần một năm tròn Vào Nam du lịch không còn là mơ Sông Sài Gòn một tối mưa Ánh đèn nhấp nháy ảo mờ lung linh. Đồng Xoài gặp bạn nghĩa tình Rộn ràng kỷ niệm học hành thuở xưa...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Tôi vẫn luôn hạnh phúc khi được ghi lại đây, được gửi vào Thời Gian Đời Người những ngày được sống trong tình yêu thương của gia đình, người thân và những người bạn tuyệt vời - Các bạn tôi trong nhóm Búp Trên Cành!...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Hôm nay rằm em lên chùa Em ngây thơ tính bỏ bùa cho em Khói hương ngan ngát hương sen Bùa gieo buổi sớm tới đêm thì tàn. Qua cổng chùa vấp bùa anh...
Có chuyến tàu lịch sử Trải từ Đông sang Tây Có nỗi niềm thiên sứ Giáng trời Nam sum vầy. Mưa miền Đông lây rây Nắng miền Tây rờ rỡ...
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Hoa phượng có bao giờ Em cũng không biết nữa Tháng Tư về gõ cửa Nắng vấp ngã bên hè Phải giọt mưa đầu mùa Đánh thức từng búp phương. Nhóm ve sầu bận rộn Soạn bài ca Mùa hè...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!