- Sáng tác mới
Anh chợt muốn yêu em... Trong lần gặp đầu tiên, Đôi mắt huyền mơ mộng, Nụ cười em cháy bỏng, Cho tình anh chơi vơi... Môi chẳng thốt nên lời, Tim liên hồi trống vỗ, Ngập ngừng nghe hơi thở...
Nhiên liệu cho máy bay là xăng Nhiên liệu cho con người là thực phẩm Mỗi cỗ máy đều mặc định sẵn Hỏi Nhiên liệu nào cho cỗ máy tình yêu...
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Em lê bước... chiều hạ buồn tơi tả... Trời giăng mây... lã chã giọt mưa bay... Gió gầm gào.... cơn thịnh nộ cuồng say! Và suối lệ đã dâng đầy mắt ngọc.....
Cuối tuần em mặc áo xanh, Là màu mơ ước mà anh khen nhiều...! Đợi anh tự lúc xế chiều, Lòng em ấp ủ thật nhiều nhớ mong. Hoàng hôn đã tắt ánh hồng, Cuối trời mây tím vẫn bồng bềnh trôi...!...
Hoa dâng tràn ánh mắt. Ban mai, ngày tinh khôi. Vườn như tình yêu cuối. Tím trong hồn thủy chung. Khi tha thiết cùng hoa Lòng an hòa như nắng Trong tinh khôi sắc trắng...
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
Nắng vàng rải xuống Đăk Nông, Nồng nàn tô nhẹ sắc hồng môi em. Dịu dàng con suối ru êm, Bướm ong lả lướt dạo tìm hương hoa..!...
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
Tôi và Hương thân nhau từ những ngày học chung trong nhóm Búp Trên Cành. Hồi ấy trong cái nắng hè chói chang và tiếng ve rộn rã, tôi được mẹ đưa về thị xã Thái Bình nhập học. Lớp học đặc biệt này do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình mở, dành riêng cho những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn......
Tình anh con sóng dại khờ... Vỗ về tha thiết đôi bờ dịu êm! Nâng niu nhè nhẹ thuyền em, Chòng chành lả lướt những đêm trăng tròn! Gió hòa khúc nhạc véo von,...
Hẹn một lần được hôn thêm giây nữa Tay nắm tay, ta kề cận thiên đường Rằng hồn ta được tình yêu gột rửa Rằng trần thế, ta tự nhiên vấn vương. Hẹn một lần để gần nhau hơn nữa...
Có việc để làm Có người để yêu Và có cả hy vọng. Thế là người hạnh phúc Tôi mong Bạn là người như thế Sống hạnh phúc, tưởng đơn giản, hoá ra không phải....
Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi, Anh xa rồi..nhưng em lỗi lầm chi? Sao anh đành dứt vạt áo ra đi.. Mà chẳng nói một điều gì sau cuối? Phút say sưa khi em chờ anh tới, Để em hờn cho thắm mối tình sâu!...
Đâu rồi thứ Bảy ngày xưa? Ngày mà anh vẫn hay đưa em về! Mưa dầm ướt sũng mặt đê, Bước chân hai đứa vụng về,liêu xiêu . Gió đông giá lạnh mỗi chiều, Làm sao ngăn được tình yêu hai người?...
chúng ta sẽ yêu nữa phải không em? không quanh co với những thứ cũ mèm và tình yêu cũng được ta gói ghém giữ trong tim, sạch sẽ, chẳng nhuốc nhem. chúng ta vẫn yêu thôi phải không em?...
Lỡ uống say cả ngàn vạn ánh mắt Tâm rung rinh cũng vì một nụ cười Không để giấu được tình yêu trước mặt Gặp được người tự phơi rõ mười mươi...
Sương khuya lạnh giăng đầy trên lối nhỏ, Anh một mình ngồi bến cũ chờ em.. Đợi lâu rồi mà sao chẳng tàn đêm? Nghe gió hú cõi lòng thêm vô vọng... Thôi đã hết, đã tàn phai giấc mộng Bởi chút tình đang còn đọng hôm xưa,...
Vua có năm Công Chúa Công Chúa nào cũng xinh Công Chúa út xinh nhất Môi đỏ răng trắng tinh. Một hôm Công Chúa út Ra hồ nước ngồi chơi Quả cầu vàng rất đẹp...
Vậy về sau ta chẳng gặp nhau nữa Đại dương kia cũng rẽ thành hai màu Màu xám tro là quá khứ rực lửa Còn xanh tro là hiện tại mất nhau...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!