- Sáng tác mới
Tôi đi đã hết mùa thu mà lòng tôi cứ tưởng như vẫn còn vẫn mơ tít tắp chiều buồn bóng ai khuất, bóng ai còn đợi trông lá thu xanh hết cõi lòng mảnh trời thu rụng vàng hong nắng chiều...
Tôi gặp em lần đầu trong một ngày thu 2015 – ngày trở về của các Búp Trên Cành (thiếu nhi tham gia trại hè sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức vào thập niên 70, 80, 90 của thế kỷ XX), trong không khí của buổi gặp gỡ ồn ào đầy xúc động, thầy trò, anh chị em, bạn bè ríu rít......
Trang Tác giả - Tác phẩm Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với các bạn tác phẩm mới tập thơ tình “NGÂN LÊN TỪ NỖI NHỚ” do NXB Hội Nhà văn Việt Nam - 2024 ấn hành. Tác phẩm là tập thơ tình thứ 2 của một thành viên Nhà Búp - nhà thơ Nguyễn Phương Thủy qua bài viết của Nhà thơ Kim Chuông,...
Vào mùa hạ, năm 2023 - Cách đây hơn một năm, Nữ Thi sĩ Nguyễn Phương Thủy – “Nhà văn của Nhóm Búp” đã cho ra mắt tập thơ “Đường vào ánh sáng” của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose. Tập thơ gây được niềm cảm mến trước sự đón nhận của đông đảo công chúng trong nước......
Là người cùng quê hương Trạng Trình – huyện Vĩnh Bảo, thành phố Hải Phòng, tôi đọc thơ Trương Thiếu Huyền đã lâu. Được ông trời phú cho một “con tim thi sĩ”, con tim dễ run rẩy, chênh chao, Trương Thiếu Huyền yêu thơ và say mê sáng tác thơ từ còn thuở thiếu thời....
Vai anh xốc mạnh ba lô như là nhấc bổng câu thơ lên người biết là em yêu anh rồi mảnh trăng trước mặt, bầu trời thì xa đêm nay ngủ giữa rừng già...
Cứ nguội dần tình yêu cho em Cứ ít dần niềm tin với em Cũng dịu dần những điều nhung nhớ Càng nguội dần ngọn lửa đêm đêm Nhắc làm gì khi đã lãng quên...
Cuộc sống này, vùng tối và ma tính vốn có mặt ở khắp mọi nơi. Và với nhiều người, cô đơn hay tuyệt vọng cũng chẳng còn là điều xa lạ. Có người ngã gục, vẫn có người đứng dậy đi tiếp....
Những câu chuyện vụn vặt trong ký ức của tôi, của các bạn cùng lớp, cùng khóa đại học, kể từ khi tốt nghiệp ra trường năm 1994, tôi lưu giữ trong tâm trí mình như những bức thư chưa bao giờ gửi. Gắn với tất cả những câu chuyện đó là những xúc cảm, hoài niệm về những tháng năm trên giảng đường đại......
Ai biết được trời cao bao nhiêu chỉ chung chung là cao vời vợi Ai biết được cuộc đời bao nhiêu mối để định mỗi ngày cần gỡ bao nhiêu Dẫu cho đã đi hết chữ yêu...
So với các bạn bầu trong nhóm Búp thì Trần Thu Huê có lẽ là người có diễm phúc lớn lao khi được theo học “Lớp Búp Trên Cành” lâu nhất, tới những 7 mùa hè, từ lúc khóa học đầu tiên kéo dài 2 tháng hè năm 1976 tới những năm sau này chỉ còn vẻn vẹn 2 tuần....
Tôi biết em vào một ngày hè nắng chói chang. Nhìn em thật bức sốt với cái đầu đầy tóc rối tung, lòa xòa xuống mặt, sau được em chiếu cố cặp vội cặp vàng bằng cái bím ba lá. Những lọn tóc khét nắng bết dính cả đống mồ hôi....
Ôi tuổi thơ, xa nhớ, và mộng mơ! Những tháng năm đầy khó khăn, vất vả Lũ chúng tôi từ khói bom, đạn lửa Tự lớn lên như những búp măng rừng! Cha mẹ nghèo, được "bù" thêm chiến tranh...
Lớn lên cùng với thời gian, Tuổi thơ kỷ niệm nhẹ nhàng bay xa. Ngày xưa chân đất đường xa, Mắt trong hồn sạch, lòng ta chẳng sầu. Thời gian như nước qua cầu, Tuổi xuân phơi phới thắm màu ước mơ....
Em muốn là mây hay là nắng sớm? Anh muốn là trời hay điện sáng long lanh? Thành phố đón ngày trong màn sương trắng đục Nôn nao Hạnh phúc tới thật gần....
Đêm lung linh thơ nhạc Huyền Tâm Trăng mùa THU CHÍN tròn viên mãn Gió rủ mây hoà vào chúng bạn Đến đây rồi lạ cũng thành quen ĐẤT VÀ MẸ đất là mẹ hiền...
Tôi gặp Phạm Minh Châu vào mùa hè năm 1980, tại Lớp bồi dưỡng dành cho các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, lúc đó Châu chưa tròn 11 tuổi. Sinh ra ở miền quê lúa Thái Bình, Châu và nhóm Búp chúng tôi đã có chung một khung trời kỷ niệm với những......
Tình yêu là nam châm Điện trái chiều cuốn hút Tình yêu là lửa đốt Cháy là cháy hết mình Tình yêu là bình minh Rực rỡ trên nét mặt Tình yêu trái tim mình...
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
Hôm ấy Phương Thủy được "gặp" Sài Gòn trong chiều lộng gió - ngọn gió nghịch ngợm vui tươi tò mò ùa ạt bay khắp thành phố - ngọn gió đậm hương muối biển - ngọn gió thơm mùi xoài, ngọt hương dứa chín - ngọn gió nồng hơi thở của mấy triệu con người,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!