- Sáng tác mới
Tôi đi dọc miền Trung Nơi cát trắng cháy chân, gió Lào rát mặt Miền đất gầy guộc, gian truân mà chưa bao giờ khuất phục Ôm cả đất nước vào tim, suốt một thời Bắc Nam chia cắt...
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội Thím ôm em tôi tiễn chồng và khóc...
Trang Tử đi chơi núi Cùng với mấy học trò Thấy một ông chống búa Đứng dưới gốc cây to. “Còn đắn đo chi nữa Sao không chặt cây ni?”“Cây to nhưng gỗ xấu...
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu......
Núi xanh đẹp tựa bức tranh Chẳng ai tô vẽ mà thành thiên thu Nước biếc không có dây tơ Mà rung ngân tự cổ xưa tiếng đàn......
Non sông vẫn thế, ta già thôi Chỉ mong mạnh khỏe và yên vui Danh vọng tiền tài lòng chẳng bận Khỏe, vui là quý nhất trên đời......
Y chào đời Vào ngày đất trời không có gì đặc biệt Nhưng là ngày tròn năm trước Ông ngoại y vĩnh viễn ra đi. Chưa từng nghe ông nhắn nhủ điều gì Chỉ đôi khi y thắc mắc Như thể có mi không ta Hoặc sự tiếp nối này là nhảy quãng...
Lá run trên cành biếc Thảnh thót giọt sương loang Xuân chạm vào đáy giếng Bóng mây tan ngỡ ngàng. Bước chân ai khẽ khàng Bung tràn mùi đất mới Nỗi niềm nào vời vợi Kéo trời lên chơi vơi....
Ký ức xa xưa... quay trở lại giữa chiều mưa tháng Bảy Hàng me già run rẩy trút lá vàng trên lối nhỏ quanh co Gió gợi hồn thơ như sóng vỗ dọc đôi bờ ảo mộng…Một chút niềm hy vọng vỡ tan rồi... theo bong bóng mưa Ngâu...
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội...
Thân em phận gái góa chồng Thắm nồng men ủ thắm nồng Gió Yên Tử lao xao qua rừng trúc Nắng Hoa Yên leo tới tận chùa Đồng Trần Nhân Tông nhắc không không sắc sắc; Khói sương mờ cửa sông chưa đủ khuất Thuyền quân Nguyên từng chìm dưới đáy sâu...
Một hôm Giáp hỏi Ất: - Chuông kêu hay dùi, anh? - Chuông lấy đồng mà đúc Đồng mới có âm thanh! - Dùi thì đẽo bằng gỗ Gỗ mà kêu được sao? - Chuông không có dùi gõ...
Chiều tà...tím ngát hoàng hôn, Nhớ thương,thương nhớ...bồn chồn nhớ thương ... Trên cành ướt đẫm giọt sương, Như ngôi sao nhỏ chợt vương xuống trần... Nhớ ai lòng dạ bần thần,...
Anh chợt muốn yêu em... Trong lần gặp đầu tiên, Đôi mắt huyền mơ mộng, Nụ cười em cháy bỏng, Cho tình anh chơi vơi... Môi chẳng thốt nên lời, Tim liên hồi trống vỗ, Ngập ngừng nghe hơi thở...
Gió Yên Tử lao xao qua rừng trúc Nắng Hoa Yên leo tới tận chùa Đồng Trần Nhân Tông nhắc không không sắc sắc; Khói sương mờ cửa sông chưa đủ khuất Thuyền quân Nguyên từng chìm dưới đáy sâu...
Gặp kẻ không ưa mình thì ưu điểm của mình cũng biến thành nhược điểm. Còn gặp người yêu quý mình thì đến nhược điểm cũng trở thành thứ đáng yêu. Mình bảo học sinh, nếu Newton không thắc mắc tại sao quả táo lại rơi xuống đất mà không rơi ngược lên thì loài người...
Ngố ta khi ở trời Tây Cái gì cũng lạ cũng ngây ra nhìn Mần chi cũng phải móc tiền Bắt tay thằng nộm mất liền 2 Ơ (Euro)...
Trong vô lượng kiếp Gia phả mười đời bên Bùi Xá Dòng họ trăm năm tại Thanh Triều Có ngày các tổ tình cờ gặp nhau trong phiên chợ Các cụ tháng tháng cùng chăm lúa một cánh đồng Và ông bà thay chăn mà giữ ấm cho nhau...
Hôm nay thấy ai đó nói "dền dứ làm gì, hãy khởi một trận thư hùng cho xong". Chắc không nhiều người hiểu nghĩa "thư hùng". Có lẽ hiểu là một cuộc chiến nảy lửa giữa các anh hùng. Hiểu thế thực cũng chẳng sai, chỉ chưa hẳn đầy đủ....
Quay cuồng trời đất đảo điên, Ánh đèn hiu hắt ngả nghiêng la đà... Còn chưa uống hết rượu mà? Nâng ly lên nhé...bạn à, cạn thôi! Nhạc buồn đang khúc lả lơi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!