- Sáng tác mới
Có một người nước Sở Chỉ rèn giáo mà giàu Giáo ông rèn thật sắc Nhọn hơn bát xà mâu. Đem giáo ra chợ bán Ông quảng cáo thật hay: Đâm cái gì cũng thủng Không tin thì đâm này!...
Lễ tốt nghiệp bác sĩ y khoa cho con trai ở Đà Nẵng. Cả nhà gã lên tàu làm một hành trình đêm để sáng kịp tới Đà Nẵng. Đúng 6 giờ 15 ngày 6.9.2023 tới ga Trà Kiệu thì trên loa phóng thanh của tàu có phát thông báo khẩn đề nghị giúp đỡ một...
Làm Chúa tể một nước Tất tài giỏi hơn người Lại có nhiều ban bệ Giúp! “Hai năm rõ mười!” Vũ Hầu người nước Ngụy Nói câu gì cũng hay
Việc gì bàn cũng phải Cả nghị trường vỗ tay!...
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Sáng nay, trời trong veo. Mở mắt ra là thấy nắng nhẹ lướt trên tán cau ngoài hiên. Ở quê, thời gian như bước chậm lại, nắng cũng chẳng gắt, mỗi tia nắng ghé qua mái hiên đều dịu dàng như một cái vuốt ve của mẹ, gió cũng chẳng cần vội, chẳng cần ồn ào, chỉ khe khẽ thở, đủ làm lay động tàu lá chuối,...
Rạng sáng, ngay sáng nay thôi, giấc mơ chợt đến mong manh. Trong giấc mơ, cậu trai 12-13 tuổi, mặc đồng phục, đeo khăn quàng đỏ, thả lỏng người trong không gian. Cậu ấy đang mơ. Trong giấc mơ, gọi: Mẹ ơi!...
Trong Chương 15, thiên "Cáo Tử hạ" 《告子下》) có phần đối đáp giữa Mạnh Tử và học trò bàn về cách rèn luyện ý chí để gánh vác trọng trách.
Nguyên văn chữ Nho là:...
Trong một khu rừng nọ Cọp Dữ và Heo Rừng Hai con đều hung hãn Chúng làm chủ cả vùng. Cọp cậy có móng sắc Heo Rừng cậy nanh dài
Tất cả các loài vật Chúng chẳng ngán một ai....
Chợ quê ai nhớ thì về lùm lùm bánh đúc, sè sè bánh ra Chợ quê ta lại gặp ta quần đùi thủng đít, áo tà hở vai Chợ quê che nón ghé tai...
Ở trong khu rừng nọ Nhà Cáo, Thỏ gần nhau Nhà Cáo xây bằng tuyết Tuyết trắng xóa một màu. Thỏ làm nhà bằng gỗ Toàn loại gỗ đắt tiền
Nội thất đều hàng xịn Chăn đệm sạch và êm....
Mưa to như trút nước Gió thổi ào ào ào Gãy cành và bay lá Ôi đáng sợ làm sao. gấu đen đi chơi núi Mưa ướt cổ ướt đầu...
Dịp 30.4 và 01.5.2025 Anh cả cùng chị dâu và các con, cháu có chuyến đi đặc biệt về thăm hai quê, quê chồng, quê vợ. Đoàn đi còn có Bà thông gia là Mẹ Của Con Rể, cũng quê gốc Đông Hưng, Thái Bình....
Chưa khi nào nhắc về Duyên Phúc làng tôi, lòng lại nhiều bồi hồi thế này. Trong cơn biến động ba đào, có còn giữ được tên làng, cái tên đẹp vừa có duyên, vừa có phúc mà chúng tôi luôn tự hào nữa không làng ơi!...
Xưa có hai con Hổ Tranh nhau ăn thịt Trâu Thịt Trâu tươi ngon lắm Ai cũng có yêu cầu. Hổ lớn bảo Hổ nhỏ Mày để tao ăn no Còn lại phần mày hết Muốn cho ai thì cho....
Ngày xưa từ lâu lắm Lâu lắm xửa xưa rồi Có người đàn bà góa Nuôi con trai mồ côi. Người mẹ chiều con lắm Con lêu lổng chơi bời Mẹ đêm ngày khuyên bảo Mà con không nghe lời....
Ngày xưa Voi và Cú Kết làm đôi bạn thân Cùng chia bùi sẻ ngọt Giúp nhau khi bạn cần. Một hôm Voi đói lắm Vào rừng tìm cái ăn
Nó cứ đi, đi mãi Mà chỉ thấy khô cằn....
Có người chuyên bưng trống Người làng gọi ông Tam Trống lớn rồi trống nhỏ Ông cứ cặm cụi làm. Khi làm được kha khá Ông gánh vào các làng Mời mọi người mua trống Trống tôi kêu rất vang....
Ngày xưa Trời thấp lắm Chỉ cao hơn đầu người Thành thử người giã gạo Chày chạm vào bụng Trời. Người trần thì siêng lắm
Tinh mơ đã dậy rồi Dậy, nhà nhà giã gạo Là Trời lại đau thôi....
Anh nhắn “Tạ ơn em!” Chữ dùng song phương bất thần lạ quá Nên bắt đầu là biểu cảm ngạc nhiên Chúng ta có ích cho nhau Xứng đáng thêm một dấu đồng tình Nhưng thế này quá là khách sáo Phải ra mặt giận...
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!