- Sáng tác mới
Ký ức xa xưa... quay trở lại giữa chiều mưa tháng Bảy Hàng me già run rẩy trút lá vàng trên lối nhỏ quanh co Gió gợi hồn thơ như sóng vỗ dọc đôi bờ ảo mộng…Một chút niềm hy vọng vỡ tan rồi... theo bong bóng mưa Ngâu...
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội...
Chiều tà...tím ngát hoàng hôn, Nhớ thương,thương nhớ...bồn chồn nhớ thương ... Trên cành ướt đẫm giọt sương, Như ngôi sao nhỏ chợt vương xuống trần... Nhớ ai lòng dạ bần thần,...
Gặp kẻ không ưa mình thì ưu điểm của mình cũng biến thành nhược điểm. Còn gặp người yêu quý mình thì đến nhược điểm cũng trở thành thứ đáng yêu. Mình bảo học sinh, nếu Newton không thắc mắc tại sao quả táo lại rơi xuống đất mà không rơi ngược lên thì loài người...
Này nhịp một, này nhịp hai Nhịp năm, nhịp bảy, khoan thai rộn ràng Này em, chớ bởi vội vàngMà buông tay nắm, tay quàng vai nhau...
Quay cuồng trời đất đảo điên, Ánh đèn hiu hắt ngả nghiêng la đà... Còn chưa uống hết rượu mà? Nâng ly lên nhé...bạn à, cạn thôi! Nhạc buồn đang khúc lả lơi....
Mưa hờ hững rơi hoài trên phố vắng... Em chơi vơi trở về trong im lặng, Đôi chân trần sao trĩu nặng bước đi. Hỏi Thế nhân: Ôi tình ái là chi ?
Sao hắt hủi tuổi xuân thì em thế..? Mưa rơi rớt hòa tan trong suối lệ.....
Hôm nao có còn không Mà hôm nay đã tới Hôm qua em đi đâu Để mây chờ gió đợi Có còn không người gọi Nước qua cầu ngừng trôi...
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Bé thích con chim sâu Nhảy nhót trên cành dâu Bé thích trái dâu chín Ngọt lịm trên đầu môi Bé thích con chim sâu Ngày bắt sâu chăm chỉ Bé thích trái dâu chín...
Ta chia tay một trưa hè cháy bỏng... Vị ngọt ngào như còn đọng trên môi. Gió nồng nàn xào xạc khẽ buông lơi, Hoa phượng thắm nở nụ cười lưu luyến…Lời yêu thương của con thuyền xa bến Mãi bồng bềnh trên mặt biển bao la,...
Lên Yên Tử gặp Phật Sương không rõ mặt người Nắng bụi trần rũ sạch Mây hoa sen giữa trời Xuống núi về với đời Tâm sóng yên biển lặng Những khổ đau cay đắng...
Em chợt hỏi sao anh buồn đến thế..? Biết bao lần ướt đẫm lệ trang thơ, Giữa đời thường mà như thực, như mơ... Luôn khắc khoải trong đợi chờ hư ảo! Và em hỏi anh ép mình gượng gạo Chôn chặt lòng trên ốc đảo cô đơn,...
Mấy ngày nay tâm hồn mình xao động quá, gặp lại trò cũ, bạn cũ... nôn nao, cồn cào, như thể trái đất ngược chiều quay! Khi mình được xem ảnh của các em chụp lúc còn nhỏ, khi lớn lên và trở thành cha mẹ... Nôn nao, cồn cào. Trái tim nghẹn ngào, lồng ngực căng căng và mắt ưa ứa nước....
Lớp Tám Nhô như một đầm sen Từng bông một nhô trên mặt nước Mầu sen thắm chứa chan mộng ước Hương sen thơm quấn quýt trưa hè...
Ba lăm năm, một quãng đường... Xa thầy, xa bạn, xa trường dấu yêu. Tuổi thơ với những cánh diều Thắm tình bè bạn bao chiều bên nhau...!
Giờ đây tóc đã bạc màu Trên gương mặt đã hằn sâu vết đời......
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
a quay về bên mái ấm trường xưa.... Tìm ký ức tuổi thơ giữa vòng tay bè bạn Đất Thạch Hà có gừng cay, muối mặn. Điệu ví ân tình sâu thẳm đến mênh mang… Ngọn gió chiều mê mải bước lang thang...
Nắng vàng rải xuống Đăk Nông, Nồng nàn tô nhẹ sắc hồng môi em. Dịu dàng con suối ru êm, Bướm ong lả lướt dạo tìm hương hoa..!...
Dưỡng khí (養気/양기): Nuôi dưỡng khí chất, tinh thần. Người có khí chất thì làm chủ bản thân, đứng vững giữa trời đất. Dưỡng khí là không nói lời vô ích, không tàng chứa cảm xúc tiêu cực, không đầu tư cho mối quan hệ vô nghĩa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!