- Sáng tác mới
Chao ôi! Liên tiếp Hội nghị này tới Hội nghị khác! Công việc nó phải thế! Dạy học, dự họp, hội nghị…và cả gặp nhau cũng trực tuyến! Liên miên - vì cái con Covid-19 nó hoành hành mà…...
Mẹ ơi mùa thu rơi xuống nước Cá cũng chìm trong những suy tư Sóng bỡ ngỡ tưởng mình thêm tuổi Cỏ lá, rong rêu trôi nổi ướt dầm
Gió âm thầm thương, chiều buốt lạnh....
Từ duyên nợ với nàng thơ bao giờ cũng tỉnh, bao giờ cũng say em xinh, em đẹp dường này hình như thỉnh thoảng tôi hay bỏ nhà nỗi buồn trong mắt người ta tôi giong bão tố phong ba về mình...
Nào! Cùng cất lên lời ca yêu mái trường! Nào! Cùng cất lên lời ca yêu thầy cô! Nào! Cùng cất lên lời ca yêu bạn bè! Khúc ca này - ta gửi lại trường yêu! Mỗi sớm mai ta đến với mái trường, Bao yêu thương của thầy cô nuôi dưỡng,...
Hạ ơi có giận dỗi chi Mà đổ nắng vô ngọn gió Để cho đêm hè trăng tỏ Gió Lào bỏng rát lưng em Đông ơi có giận gì thêm Mà ướp lạnh vào cơn gió...
Vẩy trăng buồn xa lắc Phải lòng tiếng chim gù Hào nhoáng bùa kẻo lạc Gạt ưu phiền vào Thu, Mây trắng bềnh theo gió Chưa kịp tan mỏng manh Hổn hển mùa duyên nợ Thả trôi vào Thu xanh!...
Nói về Bắc bộ, về địa lý có hai hệ thống chính là sông Hồng và sông Thái Bình. Hệ thống sông Thái Bình ở vùng Đông Bắc có sông sông Cầu và sông Thương và sông Lục Nam. Ba sông này hợp 1 thành sông Thái Bình. Sông Thái Bình lại hợp cùng sông Đuống....
Trăng rằm dát bạc lên đầu sóng Xé toạc ánh viền tàu ra khơi Gió loang cửa biển mở chân trời Tàu cá, tàu hàng đông như hội. Lưỡi sóng uốn lời vui náo nức Giục bước chân ta trước ngày mai...
Sóng lăn tròn trên cát Biển dạt dào hát ca Gặp nhau nơi bến đợi Đồ Sơn hội Búp Nhà Tuổi thơ đã trôi qua Nửa thế kỷ rồi mà Bạn bè nay gặp lại...
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Mẹ ơi Có thể là Cha đang yên giấc Giữa một mảnh vườn rợp bóng cây xanh Bên dòng sông, con suối hiền lành Có thể Cha con vừa chợp ngủ Trên đường hành quân xuyên rừng ra mặt trận...
Em bỏ lại sau lưng Biển mênh mông sóng vỗ Bỏ hoàng hôn lộng lẫy Tím hồng ngợp chân mây. Con đường rợp bóng cây Dẫn em về nơi ấy...
Một buổi thầy Thỏn vào lớp thấy trên bảng đen dòng chữ trắng chềnh ềnh: Thầy Thỏn Mỹ. Thầy tủm tỉm cười khoan khoái ngồi xuống ghế. Cả lớp sợ hết vía. Đứng dậy thầy hất hàm hỏi: Ai viết đấy. Ý là sao. Cả lớp nín thở đợi thầy nổi cơn tam bành....
Rất tình cờ tôi có được tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu (), một người chưa từng biết mặt, biết tên. Đọc liền tù tì một mạch cả tập thơ, tôi cảm thấy hình như cái nóng rát gió Lào đang hừng hực quanh mình tan biến bởi sự mát ngọt của những dòng thơ Trương Minh Hiếu....
Vẩy trăng buồn xa lắc Phải lòng tiếng chim gù Hào nhoáng bùa kẻo lạc Gạt ưu phiền vào Thu, Mây trắng bềnh theo gió Chưa kịp tan mỏng manh...
An nhiên tự tại - xuất thần tiên. Khoan dung - tai họa sẽ tiêu liền. Nhẫn nhịn - oan gia thù hận hết Chức trọng quyền cao cũng rất phiền....
Từ buổi dáng làng nằm trong chiếc ba lô anh khoác lên vai mang vào mặt trận một thời tuổi anh đồng nghĩa cùng cây súng niềm vui sáng lên những khoảng trời qua từng đợt bom rung...
Con đi nhé mệ ơi Xe đón nơi đầu ngõ Bao niềm thương nỗi nhớ Con gửi lại quê nhà Hôm nay phải rời xa Hẹn về ngày gần nhất...
Sông Cầu nước chảy lơ thơ Trăng in mặt nước ai chờ đợi ai Mạn thuyền lưng tựa khoan thai Ai yêu quan họ giêng hai nhớ về....
Trương Minh Hiếu là một cây bút thơ, thành viên của nhóm “Búp trên cành”. Anh đã tham gia lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do hội VHNT Thái Bình tổ chức từ năm 1979 -1982....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!