- Sáng tác mới
“Ai ơi nâng bát cơm đầy Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”* Cơm này mưa nắng bao lần Công Người,ơn Đất thêm ân tình Trời...
Nhập cuộc Hành trình về Phương Đông Để tìm hiểu ngọn nguồn Sự sống Một sớm mai bước ra ngoài Cõi mộng Đón Bình minh khởi sắc tươi hồng...
Nơi tôi ở Chư Sê phố huyện Trên con đường thẳng tuyến Bắc Nam Trời ưu đãi lòng phàm lưu luyến Đất ba zan đỏ quyện hay làm Phú Cường thác danh lam thắng cảnh...
Thế giới này toàn những thứ bất an Ta đơn độc trên hành trình nghiệt ngã Ngỡ thân thiết nhưng cuối cùng xa lạ Đang nốt thăng bỗng chốc rớt thanh trầm Ta quay về với lối nhỏ trong tâm Khi nham nhở khổ đau hằn in lối...
Mới ngày nào thu còn rơi trong nước biếc, Giờ tuyết đã về, trắng muốt bông bay. Trời đất xoay, đời cũng quay mấy ngả. Chỉ còn ta, đối diện với ta. Tự hỏi lòng, đã bước đi xa? Hay vẫn dùng dằng thương lá rụng....
Mưa chuyển mùa thay cho lời tiễn biệt Thu úa vàng ướt lạnh tháng Mười Hai Ôi thời gian trôi quá mau! Mải miết... Tự đáy tim khô khốc tiếng thở dài... Mây với gió hóa mưa vần vũ Lứa chúng tôi tháng năm ngắn, ngày dài......
Tìm hồn ta nơi vời vợi phương xa Chân đạp sương mây,mắt nhìn vô định Ta thấy ta cạnh thật nhiều nhân ảnh Chìm vào đêm như sợi nắng cuối mùa... Vào Đông rồi, trời lác đác tuôn mưa...
Kỷ nhân chi ưu (tiếng Hàn 기인지우 tiếng Hán 杞人之憂 - Kỷ nhân chi ưu). Kỷ ở đây là nước Kỷ (thời Thương, Chu), nhân - người, chi - của, ưu - lo. Bên Việt Nam và Trung Quốc thì nói là Kỷ nhân ưu thiên (杞人忧天)....
Nét dịu dàng duyên dáng thanh tao Như sao sáng giữa muôn vàn tinh tú Đất quê nhà sinh em sao xinh thế Cùng giỏi giang đầy ước vọng đam mê....
Ngượng ngùng vụng trộm tỏ duyên để cho chống chếnh trôi miền cô đơn Đánh rơi gánh nghĩa lưng còng mải mê vẹt gót tủi hờn vàng thau, Đời người mấy khác chẽ cau...
Sáng hôm qua, ta là đứa trẻ Hát vu vơ Tung tăng trên phố Đuổi lá theo hè.. Heo may về, Xào xạc nắng vàng hươm. Chiều muộn rồi, Nắng thoang thoảng mùi hương......
mở cửa trái tim đi em mở giúp anh cánh cửa hầm trú ẩn chen chúc mãi trong không gian vô tận anh mỏi rã rời đôi cánh đã già nua
buốt giá âm u theo ngọn gió mơ hồ Đông nghiệt ngã đuổi Thu về dĩ vãng...
Đầu thu nắng bên gió Giữa thu mây và mưa Chỉ cuối thu không có Mắt đen em nhìn anh Tình thu thôi nhung nhớ Thơ thu vò rối tơ
Duyên thu tàn duyên nợ...
Thời gian trôi quá nhanh! Già lúc nào chẳng biết Sức lao dốc không phanh Mới nhận ra khác biệt... Hình như mình đang sống Giữa ảo tưởng ngày mai Hôm nay trôi vô vọng Quá khứ đeo bám hoài......
Sáng nay vườn thêm bông Đỏ hồng tươi như nắng Xốp như làn mây trắng Hương thoang thoảng khắp trời ... Tám mươi mấy tuổi rồi
Thời gian trôi, cứ việc! Lá xanh biếc trên cành...
Từ cửa sổ nhìn ra Khung trời hồng và vòm mây tím Anh ở đâu trong rộn rã bước chân người Em đã quen với khúc giao mùa Bản xô nát người nghệ sĩ biểu diễn...
Giấc ngủ ập về Em mơ những học trò Tròn xoe đôi mắt Ngày tháng bừng lên Ngọn lửa yêu thương chưa bao giờ nguội tắt Những đêm trắng, soạn bài Ngày mai giờ giảng thú vị Nếu chỉ lấy tiền, em thành người vị kỷ...
Buổi sáng bước ra khỏi cửa. Không khí lạnh ngắt sững sờ. Lặng lẽ đi ra khu vườn để cảm nhận thời khắc sớm mai của cỏ cây. Ngạc nhiên chưa. Không thấy gì cả. Khu vườn im lìm run lên trong giá rét....
Ông mặt trời đã dậy Chim hót rộn cành cây Gió vui vẻ nhảy dây Nắng tung tăng khiêu vũ Ngoài vườn hoa đang nụ Nghe rù rì tiếng ong
Vội mở mắt ra trông Gặp quả hồng vừa chín...
Em là cô gái thênh thang nắng Chênh vênh đá núi cheo leo dốc. Vẫn về Nho Quế để yêu anh Em là cô gái xanh thẫm xanh Xuôi dòng Nho Quế thơ em hát...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!