- Sáng tác mới
Như Lai thế giới cao ngần, Chuyển sinh trăm vạn ngàn lần xuống đây. Thế gian chật chội, bùn lầy, Vui buồn trong một hố này mà thôi. Bao nhiêu kiếp, bấy luân hồi, Bao bầm dập, được thân người, khó thay?...
Thôi người thực chẳng còn như đời thực, ta gặp nhau trên mạng ảo, Thấy sao gần, mà vợi vợi những gần xa... Thôi, đã quyết "phản bổn quy chân", Coi nhân thế mặc áo tắc kè, thế nhân là quán trọ, Đường về nhà,...
Đêm Noel. Dù là một năm bất thường với bao biến cố và khó khăn, mất mát... vẫn có thời khắc cho tĩnh tâm và hy vọng. Đêm Noel vẫn lung linh ánh nến và thiêng liêng lời nguyện cầu....
Năm 2014, mình được tham dự chương trình về chính sách kinh tế vĩ mô tại Đức. Hồi đó, khi vào vòng thi phỏng vấn cuối cùng, mình gặp câu hỏi: "bạn thích gì về nước Đức nhất?". Mình đã trả lời rằng, mình thấy nước Đức là trụ cột về kinh tế của khu vực Châu Âu....
Bài này mình viết dành cho người đang gánh chịu stress về việc thu nhập thấp, đầu tư không hiệu quả, lo lắng vì tiền bạc. Dĩ nhiên ở mức độ trên 100 tỷ đổ lên xin phép bỏ qua. Vì có 100 tỷ mà stress thì stress này không cần xử lý. Tầm đó thì tự khắc có chuyên mục khác thụ án....
“Một chiều mưa” là câu mà nhà thơ Trần Ninh Hồ viết thêm vào cuối lời đề tặng tập thơ “Những dấu ấn chưa qua” cho tôi cùng vết mưa còn hoen mép giấy. Chắc ông có duyên đặc biệt với “chiều” nên những câu thơ kết mỗi bài cũng chứa đựng trong đó những lời như gửi gắm,...
Trái tim ta làm việc suốt cả ngày. Thấy nói mỗi ngày trái tim ta đập khoảng 108639 nhịp. Lượng máu nó bơm mỗi ngày có khi đến cả chục triệu tấn ấy chứ đùa. Khoảng cách từ Trái đất đến Mặt trời là 149.600.000 km, còn quãng đường máu chảy trong cơ thể ta mỗi ngày lại là 270.312.000 km....
Cơ thể ta là một ngôi nhà ta thuê trọn gói. Hết thời hạn thuê, ta sẽ phải hoàn trả nó. Lúc đó, việc bảo tu là điều tất yếu. cơ thể là gì? Đấy chính là ngôi nhà bạn đang sống. Tri thức, linh hồn chỉ có giá trị khi nó nằm trong một cơ thể khỏe mạnh....
1. Chỉ giúp và không mong đáp lại 2. Đừng né tránh xì-trét, hãy tiếp nhận nó 3. Đừng lui việc sang ngày mai, hãy làm luôn 4. Muốn khóc thì cứ khóc, và khóc to vào 5. Hãy hít - thở sâu, và chậm...
Gió tháng bẩy lạnh nghĩa trang liệt sĩ Những đoàn binh mặc áo trắng mây trời Đất không nói chỉ khói hương đang nói Đỏ ngàn năm máu đổ mỗi phận người Lính công binh khi mở đường qua suối...
Hồi còn đi học ở Liên Xô (cũ) mình đã tự sắm cho mình một Matryoshka. Một phần vì hiếu kỳ, một phần vì nhìn nó rất dễ thương. Chứ mình cũng chẳng để ý xem vì sao nó lại được nhiều người yêu thích thế. Năm tháng qua đi, mình cũng không nhớ rõ là mình để lạc Matryoshka ở đâu....
Ở thị xã Phước Long, tỉnh Bình Phước, tên tuổi và hình ảnh của cô giáo - nhà thơ nhà văn Bùi Thị Biên Linh giáo viên trường THPT Phước Bình, hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Bình Phước, từ lâu đã trở nên gần gũi, thân quen. Đặc biệt là các phụ huynh và học sinh....
Lâu không về …làng có nhớ tôi không Hàng dừa ven đường có còn trĩu quả Em gái nhỏ có còn hồng đôi má Mấy thằng quỷ sứ có còn không Con sông xưa còn ôm ấp cánh đồng cho mướt mát lúa thì con gái...
Nắng trải nhẹ, Ngàn me non mở mắt. Phía trời xa, mưa giăng kín chân trời. Một vạt nắng, Vài ba vạt nắng, Mờ dần đi, Mây vần vũ đen rầm. Mưa lại rơi, Ào ạt rơi, rơi... Vườn hoa nhỏ, Sàn nhà không mái, Chỉ cho hoa, Không chỗ trú cho người, Chỉ cho cây cỏ hát ca thôi!...
Bạn đừng nên suy nghĩ Về những gì có thể Xảy ra trong một tháng Hay là trong một năm Mà chỉ cần tập trung Trong hai tư giờ tới Làm những gì có thể Nhằm tiến đến gần hơn Nơi mình đang mong muốn...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu với các độc giả yêu quý của Nhà Búp một tác phẩm vừa mới được Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành tháng 5 năm 2023: ĐƯỜNG VÀO ÁNH SÁNG....
Tôi đã đến Sa Pa một vài lần. Lần này, trong một phút “không tự mình quyết được”, tôi theo chân các nam thanh nữ tú của Xóm Chém Gió trở lại Sa Pa, với ý định sẽ lên đỉnh Fansipan nơi mà tôi chưa từng được đặt chân tới. Chúng tôi rời Hà Nội...
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!