- Sáng tác mới
Quẩn quanh trong lý thuyết Phải "sống cho chính mình" Đến già cũng chẳng biết Mình vẫn luôn quên mình! Vẫn sẵn sàng hy sinh Con cần đâu, có đó! Vẫn cơm niêu, nước lọ...
Đường đời dài đến thế, Cũng ngắn nhỉ cha ơi. Cha ẵm con thủa bé, Ngày con mới ra đời. Nay con ẵm cha thế, Cha đừng buồn nhé cha...
Tôi không phải là người say mê Zalo, facebook, nhưng lũ bạn nhiều đứa đi làm ăn xa mỗi lần hỏi thăm cứ phải Alô..alô... chúng lại chửi là đồ tẩm, đồ cổ, thay điện thoại thông minh đi. Các con cháu tôi cũng khuyến khích....
Cơ thể ta là một ngôi nhà ta thuê trọn gói. Hết thời hạn thuê, ta sẽ phải hoàn trả nó. Lúc đó, việc bảo tu là điều tất yếu....
Vào đời nhà Thanh, Triệu Đức Phương, cha của ba người con trai, có một cuộc sống rất sung túc. Ông cảm thấy rất may mắn khi ba đứa con của mình đều đã thành gia thất....
Già rồi như đồ cũ Bán cũng chẳng ai mua Sinh lão rồi bệnh đổ Ốm đau chẳng kể mùa... Tiểu đường rồi xương khớp Mỡ máu, men gan cao...
Cha tôi tuổi Ất Hợi Nay đã gần 90 Da vẫn hồng hào lắm Chỉ chân là đau thôi Tuy khó khăn đi lại Cha vẫn chăm tưới cây Bàn tay cha vui xới Hoa nở tươi mỗi ngày...
60 tuổi, ta già đi mỗi năm 70 tuổi, ta già đi mỗi tháng 80 tuổi, ta già đi theo ngày 90 tuổi, ta già đi theo giờ Khi 100 tuổi, Ta đếm từng phút giây....
Sống mãi tới lúc phải già Nhiều khi tính khí người ta thất thường Bệnh tật mang đến tận giường Xương khớp như mượn, răng thường lung lay...
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại,...
Con người ta, càng về già, càng khổ. Mà khổ tâm là chính, nhưng người già lại ngại, ít bộc bạch về điều đó, sợ bọn trẻ nó bảo là lẩn thẩn. Trong nhiều điều sợ, người già sợ nhất mình bị vô hình trước gia đình, xã hội....
Sau mùa gặt, cánh đồng hoang Sau giàu có lá, bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực, mới là tài năng Sau tròn, lá lúa vầng trăng Sau cay đắng, ẩn lời răn thật thà...
Đá chồng lên đá chênh vênh Không tay chân bám vào mênh mông trời, Chơi vơi mỏi níu chơi vơi Đá Ba Chồng muốn nói lời gì đây?...
Con phải về thôi... Tây Nguyên xa xôi Nơi khát vọng một thời Cha ở đó... Con ước gì có thể mang đi tuổi tác Để đôi chân Cha lại lên thác xuống ghềnh Để đôi tay Mẹ lại vườn ruộng tảo tần Sớm khuya không mỏi...
Có một lần kia Trang Chu mộng thấy mình là bướm Thế là phấp phới bay, bướm mà Tự mình thích chí lắm! Không còn biết gì Chu Bỗng nhiên rồi thức giấc Thì lạ lùng chưa, lại là Chu Không biết giấc mơ Chu đã làm ra bướm Hay giấc mơ bướm đã làm ra Chu?...
Tôi muốn kể cho bạn nghe một câu chuyện có thật…Một ngày kia, căn bệnh ung thư quái ác đã cướp mất sinh mệnh của một chàng trai trẻ. Bạn bè anh, những người thân yêu của anh điều tiếc thương anh....
Sau mùa gặt, cánh đồng hoang Sau giàu có lá, bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực, mới là tài năng?...
Sau mùa gặt, cánh đồng hoang Sau giàu có lá, bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực, mới là tài năng? Sau tròn, lá lúa vầng trăng Sau cay đắng ẩn lời răn thật thà...
Sẻ vui mà tưới cho mừng Dốc bội tưới bạc, lấy vuông tưới tròn Chọn tha thứ tưới giận hờn Lựa ân tưới oán, dùng hôm tưới chiều Đem thương tưới nhớ vào yêu, Đo ngay thẳng tưới những điều vòng vo Chia giây nhân phút tưới giờ Chụm mê tưới tỉnh, tách ngờ tưới nghi...
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại, Chúng ta cũng thế vẫn đi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!