
- Sáng tác mới

Nhiều người nhầm lẫn rằng “ái ngữ” là lời giả dối, thực ra ÁI NGỮ là: Lời chân thành của trái tim Lời trách nhiệm của phẩm chất, nhân cách
Lời thông minh của trí tuệ ÁI NGỮ là lời văn minh của người có nền tảng văn hoá vững vàng - NGƯỜI TỬ TẾ....
Tôi đọc “Ru mình” của Trương Minh Hiếu trong một ngày người Hà Nội thêm một lần chứng kiến sự “trở mặt” nhanh như chớp của thời tiết. Đang là tháng 7. Trời xanh trong và nắng đẹp như mơ. Bỗng chốc mây đen kéo đến giăng kín mọi ngả....
Phép màu đến từ Ba Mẹ, Anh Chị Em ruột & các con, đó là phúc phần của nó. Phép màu đến từ thầy cô, bạn bè, đồng nghiệp & học trò, đó đều là may mắn của nó, vì nghiệm ra, cho đến khi nó nhận được những phép màu đó nó chưa có ý thức cho đi, chưa có ý thức gieo nhân lành....
Trăm cơn mưa trăm cửa long lanh Đón những đứa con xa trở về Mắt mưa soi mắt người. Mùa vụ chạy qua hớt hải Những mùi thơm đồng bãi ướp mặn giấc tre ngâm Sau vách mưa Mẹ hóa thân Vạc cõng trăm cơn giông Tay níu No tay gạt Đói Vai chồng con vai nội ngoại...
Nó đã từng nói: Ba mẹ chính là phép màu đầu tiên, giá trị nhất, mãnh liệt & bền vững nhất, chảy trong nó đến tận bây giờ. Có khi Ba Mẹ trực tiếp mang phép màu đến, nhưng có khi là gửi gắm truyền dẫn qua anh chị em của nó. Nó là thứ giữa,...
Đọc 59 bài thơ của Trương Minh Hiếu trong tập “Đi qua mỗi ngày tôi”, tập thơ còn “nóng” sắc độ mùa hè 2025, sẽ không khó để tìm thấy một dòng chảy lúc thầm lặng, khi mạnh mẽ cồn cào xuyên suốt trình tập; đó là cảm thức tình quê ngân lên trong trái tim người viết. Nói vậy, bởi những bài thơ của vỉa......
Trung Quốc có dòng Sông Quên uống nước sông ấy sẽ quên sự đời Ước gì ở quê hương tôi có dòng sông í để người Việt Nam uống cho quên hết bần hàn,...
Có những phép màu mang cơ hội đến, có những phép màu mang quý nhân đến. Trong khoảng 3 năm 1995 - 1998, nó có được cả hai loại phép màu đó. Cơ hội chủ yếu do nó chủ động tìm đến, tạo ra thiên thời, địa lợi, nhân hòa cho mình. Còn quý nhân thì cứ tự nhiên xuất hiện, đúng nơi, đúng lúc....
“Ru mình” là tập thơ thứ ba của tác giả Trương Minh Hiếu. Đọc cả tập thơ sẽ thấy đây là cuộc đối thoại nội tâm vang lên day dứt, trăn trở của nhà thơ ở nhiều không gian, thời gian. Anh như bới tìm những quá vãng, như cố níu kéo lại chúng bằng trái tim đa cảm của mình:...
Khi kể về sự linh diệu của những giấc mơ, nhiều người nói, nó là người có khả năng kết nối đa chiều không gian, có thể lắng nghe và dự báo, cũng là người được gia tiên phù hộ. Lúc gặp khó khăn, đôi lúc nó nghĩ: Sao số mình khổ thế? Nhưng càng lúc ngẫm lại nó thấy:...
Chuyên mục Tác giả - tác phẩm xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn đọc thân thương của Nhà Búp tác phẩm mới của Trương Minh Hiếu - tập thơ "Đi qua mỗi ngày tôi" qua bài viết Trương Minh Hiếu - thơ với năng lượng khai sáng "hiện thực hồn mình" của Nhà thơ KIM CHUÔNG...
Nếu một người gây vấn đề thì đấy là câu chuyện của người đấy. Nếu hai người gây vấn đề thì đấy cũng chỉ là câu chuyện của hai người đấy. Nó không phải câu chuyện của vợ chồng,...
Trong dòng chảy không ngừng của thơ ca Việt Nam đương đại, Đi qua mỗi ngày tôi của Trương Minh Hiếu, xuất bản bởi Nhà xuất bản Hội Nhà văn Việt Nam năm 2025, nổi lên như một điểm sáng đầy cảm xúc và chiêm nghiệm. Tựa như một cuốn nhật ký bằng thơ, tập thơ không chỉ ghi lại hành trình sống của một......
Trong chương trình câu chuyện âm nhạc cuối tuần khi gã nghe NS Trần Tiến kể về câu chuyện sáng tác bài hát “ Cô gái Sầm Nưa” về chuyện từ chối làm Phò mã của Hoàng thân Souphanouvong khi sang biểu diễn và sáng tác ở Lào thời kỳ cả hai nước Lào Việt...
Mùa Thu năm 2024, sau hơn 40 năm lặng thầm ấp ủ, và ngóng trông “thế sự rộng dài,” Trương Minh Hiếu đã cho ra mắt tập thơ mang tên “Cội”. Sở dĩ, găm sâu “ý thức thi ca” một cách mê say, bền bỉ trong “góc hồn thi nhân,” là vậy. Bởi, từ những năm 1979 của thế kỷ trước, Trương Minh Hiếu, một “môn sinh”......
Anh! Chiến tranh qua, Chất độc màu da cam đã nhòe trong sắc lá * Gió biếc vươn xa Nắng rải thơm nồng... Sao chẳng hết bồi hồi Sao chẳng hết ngóng trông? Khóc ư anh? Một áng chiều cháy muộn Nén nhang trời, khói cuộn chín tầng mây....
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Tôi đi dọc miền Trung Nơi cát trắng cháy chân, gió Lào rát mặt Miền đất gầy guộc, gian truân mà chưa bao giờ khuất phục Ôm cả đất nước vào tim, suốt một thời Bắc Nam chia cắt...
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu......
Mấy ngày nay tâm hồn mình xao động quá, gặp lại trò cũ, bạn cũ... nôn nao, cồn cào, như thể trái đất ngược chiều quay! Khi mình được xem ảnh của các em chụp lúc còn nhỏ, khi lớn lên và trở thành cha mẹ... Nôn nao, cồn cào. Trái tim nghẹn ngào, lồng ngực căng căng và mắt ưa ứa nước....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!



