- Dịch thơ
Trên sông Hoài từ biệt bạn
Dương Tử đương mùa dương liễu xuân, Hoa đơm sầu chết dạ văn nhân. Gió than vi vút lầu li biệt, Bạn đến Tiêu Tương, tớ tới Tần.
Tiếng buồn
Bên lầu đào mận thưa thớt lá Sen tàn cánh rã cọng trơ hồ Gấm dệt dở dang, phòng cô quạnh Một tiếng côn trùng lọt rèm thưa.
Khúc hát xưa
Rượu ngon chén ngọc dạ quang Kề môi toan uống, kèn vang, lên đường Say nằm ở chốn sa trường Chiến chinh về lại quê hương mấy người!
Lời đề tựa sau tập thơ
Ba năm viết được hai câu, Ngâm lên một lượt lệ châu đôi hàng. Tri âm những chẳng tưởng màng, Tới thu núi cũ tìm đàng về thôi.
Say rượu ngày xuân cất tiếng lòng
Nếu đời quả thực giấc mộng dài, Cớ sao phải cực nhọc hỡi ai? Vậy nên suốt ngày ta say khướt, Ngả nghiêng nằm tựa dưới hiên ngoài.
Đi thuyền đêm mưa
Sông đêm đen kịt đầy mây Gió sông lạnh buốt lắt lay liếp thuyền Mưa đêm ngàn mũi tên xiên Sóng đêm muôn búa ván thuyền xiết rên
Sông tạnh chiều cuối xuân nhớ bạn
Ráng trời chiều thắm đỏ Núi xa nét mi cong Cỏ xuân bờ sông mướt Nhớ quê, thoáng dịu lòng