- Sáng tác mới
Đâu rồi bạn tôi
Từ bữa về chưa thấy Cô bạn chim cu đâu? Chỉ bạn tình vẫn gáy Ở quán bên buồn rầu... Tôi rất thương tụi nó Nghe tiếng, tìm được nhau Con trong lồng dài cổ
Ảo
có những lúc em đắm mình trong ảo nước mắt rơi hay vũ điệu mưa ngàn? Có những khi em trốn vào vô thực Để nỗi buồn nào cũng hóa hư vô Em là thật, trái tim hồng không ngủ
Giao mùa
gió Đông thăm thẳm vòng quanh núi cây lá trở mình rúng canh khuya vài hạt sao trời rơi thảng thốt vào đêm sương lạnh chuyển giao mùa... vươn tay khép cửa màn nhung nhớ
Tiếng lòng của một tài hoa
Người ta bảo thơ là tiếng lòng của thi nhân. Đọc thơ tức là đọc tiếng lòng của người viết, mà cũng là tiếng lòng người. Những lúc rảnh hay đang trong tâm trạng ưu tư, tôi thường tìm thơ để đọc, để lắng tiếng lòng người, để cảm và để hiểu mình hơn. Mà là đọc theo cách tôi thích, tức là cứ “nhâm nhi” từng câu một, từng chữ một.
Uốn lưỡi 3 lần khi nói
Không cần nói hết những gì ta nghĩ Nhưng cần nghĩ kỹ những gì ta nói. Việc nói để lại hậu quả rất quan trọng, nhất định phải cẩn thận trước khi nói, nhất là nói về những gì không phải chuyên môn của mình.
Xa dần
Xa dần câu nói tiễn đưa Xa dần nụ hôn gặp gỡ Xa dần người ơi còn nhớ con đường ta đi ngày xưa Xa dần chiều đổ cơn mưa cả hai chúng mình đều ướt
Nếu
Ai biết được trời cao bao nhiêu chỉ chung chung là cao vời vợi Ai biết được cuộc đời bao nhiêu mối để định mỗi ngày cần gỡ bao nhiêu Dẫu cho đã đi hết chữ yêu