- Sáng tác mới
Chùm thơ 4 câu: Cảm xúc tham quan bảo tàng
Nhân loại ghi danh giống Lạc Hồng Đường cong chữ S phía Trời Đông Ngời ngời tên gọi thiên niên kỷ Một dải vẹn toàn biển núi sông
Miệng nói ra hoa ra ngọc
Ngày xưa ở làng nọ Có cô bé mồ côi Đói khổ phải đi ở Chăn trâu trên núi đồi. Ngày chăn trâu đã mệt Chiều tối về đến nhà Chủ lại bắt gánh nước Từ một dòng suối xa.
Đố là con gì (24)
Con gì lấy bụng làm đèn Vì bạn mà sáng đêm đen lập lòe Có nhiều ở các làng quê Trẻ bắt bỏ lọ đêm hè vui chung.
Dưới mái trường xưa
Hai đứa bên nhau thăm chốn xưa Hàng cây còn đó nắng đung đưa Tòa nhà Hành chính *còn lưu giữ Kỷ niệm ngày xưa đến tận giờ … ngày ấy em còn bé lắm nhe
Gió bay
Quả khô năm ngoái đương còn Hoa vàng năm mới đã tròn ngọn cây Nắng chiều nghiêng ngả như say Mây chiều xuống tắm Hồ Tây cùng chiều Có đôi trai gái tuổi yêu
Trên đồng bãi hoang xưa
Xưa quê nghèo lấp xấp cánh đồng hoang Là lau sậy xanh ngút ngàn cỏ dại Là nắng nẻ chân chim, là mưa giăng trắng bãi Là khô cằn vô vọng những mùa lên Bước chân trần bùn lấm mảnh lưng khom
Biểu lộ
Câu trong ảnh là "Việc Bạn cảm thấy biết ơn mà không biểu lộ cũng giống như việc Bạn đã gói quà nhưng lại không gửi tặng". Câu này có lý. Nhớ có đọc 1 câu tiếng Hàn ghi trong Kinh Thánh, viết rằng "주님을 사랑한다면 고백하라 그리고 따라 가라", ý là "Nếu Bạn yêu Chúa, Bạn hãy thổ lộ, và hãy đi theo".