- Sáng tác mới
Khúc ân tình kể trong ngày Nhà giáo Việt Nam
Cố Nhà giáo Trần Đăng Ninh được trở về quê nhà sau 40 năm bơ vơ lưu lạc. Đó là câu chuyện ân tình khiến ai cũng rưng rưng về việc làm cao đẹp của gia đình thầy giáo Chung Tôi không kể về thầy giáo Nguyễn Văn Chung và vợ thầy - cô Đỗ Thị Duyên công tác tại trường Tiểu học xã Long Hưng huyện Phú Riềng, tỉnh Bình Phước về những thành tích trong giảng...
Anh là
Dường như gió đã về Dường như trăng đã lặn Nước nặng mình trong giọt Lúa trở mình tách bông Bụi lau hay tóc mềm? Nắng hồng hay sương thở? Ôm vào lòng em nhé
Con công
Vợ thì thấp bé nhẹ cân Áo quần giản dị chả cần phấn son Miếng dở cho đến miếng ngon Chăm chút dành dụm nhường con nhường chồng.
Sự tích cá ông sư
Xửa xưa từ lâu lắm Đạo Phật thịnh hành rồi Con nhang và phật tử Có ở khắp muôn nơi. Chùa chiền đâu cũng có Sư ngoan đạo rất nhiều Tiếng chuông chùa vang vọng Thanh bình và phiêu diêu.
Người đến từ khoảng xanh miền nắng
Người đời có câu “thay đổi như thời tiết” thật chả ngoa. Bởi mới hôm qua thôi, cả Miền Bắc còn sùng sũng nước trong cơn dỗi hờn của nàng Ngâu. Ấy vậy mà sáng nay, đất trời Hà Thành lại đã lung linh những giọt nắng vi diệu. Nắng ướp hồn thu trong nước men say ngà.
Bạn đời không phải là người tùy tùng
Hôm nay đọc được câu hay: 배우자는 삶의 동반자이지 누구의 수행원이 아니다 (Bạn đời là người đồng hành trong cuộc sống chứ không phải người tùy tùng của một ai). Đồng hành là cùng đi, còn tùy tùng là đi theo. Đồng hành là ngang hàng, tùy tùng là phân cao thấp. Câu này hình ai đó dịch từ tiếng nước ngoài sang tiếng Hàn thì phải. Không quan trọng bởi nó hay.
Bùi Thanh Huyền - một hồn thơ nơi trái tim thao thức
Trong tốp đầu những gương mặt của các “Nhà Văn Nhóm Búp”, Bùi Thanh Huyền xem như “Nhà văn nhí” được mời về dự khóa đầu tiên “Lớp Đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác Văn học” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ mùa hè, năm 1976.