- Sáng tác mới

Ta và cái bóng của ta
- Vì sao lại có cái bóng? - Đó là vì bởi có ta - Điều gì khiến ta không tự thấy cái bóng của chính mình? - Bởi ta ở quá gần nó - Cái bóng có thể biến mất không? - Nó sẽ mất chỉ khi ta không còn nữa.


Người đi
Người đi cùng ngọn gió Lào Ta tìm sợi nắng rọi vào giấc mơ Người đi theo những vần thơ Đồi hoa sim tím trong giờ ra chơi Bây giờ hai đứa hai nơi


Đợi anh
Gió se lạnh em ngồi khơi đóm lửa, Sưởi ấm lòng bên song cửa chờ anh! Dẫu biết chờ,biết đợi chỉ mong manh. Tuy le lói em vẫn dành hy vọng...Đã bao đêm thấy anh về trong mộng,


Tâm sự với em
Ngồi một mình trong màn đêm câm lặng! Ta nhâm nhi một tách cà phê đắng. Thoang thoảng hồn sao trĩu nặng chua cay. Phía đồng hoang nghe tiếng cuộc lẻ bầy...Kêu khắc khoải đếm từng giây nỗi nhớ!


Tình ca với biển
gùi trên lưng trĩu nặng gánh yêu thương mang tình mẹ Âu Cơ anh về bên cánh sóng cha Lạc Long Quân đón chào cơn gió lộng cười hả hê tung vạt nắng trưa hè túi sắc hương đằm thắm dải sơn khê rơi vương vãi dọc ven bờ cát trắng


Bác gấu đen và hai chú thỏ
Mưa to như trút nước Gió thổi ào ào ào Gãy cành và bay lá Ôi đáng sợ làm sao. gấu đen đi chơi núi Mưa ướt cổ ướt đầu


Giùm
Gió giùm mây lang thang Nắng giùm hoa đua nở Hè giùm cành phượng đỏ Em giùm tôi ngỡ ngàng Lửa giùm gạo thành cơm Muối giùm biển khơi mặn
