
- Sáng tác mới

Nhớ Hà Nội Mùa Thu
Thương cắt nỗi nhớ may áo Cho Hà Nội mặc mùa thu Bao chiếc áo có màu nhớ Sóng hồ Tây viền tương tư Đính câu thơ yêu Hà Nội Lung linh cúc áo trăm màu
Mùa thu không nỡ ra đi
Bóng cúc vàng cuối cùng sót lại Bên hàng rào gào thét “chớ lôi ta …” Hoa mướp vàng tham lam la liếm Đòi tiễn mùa thu sau một tiếng gà Cố nấn ná Thu ta gặm trăng muộn Khoác thơ thu lệch người đứng sân ga
Mảnh da… báo!
Đương nhiên là em biết, chỉ cần nói đến “mảnh da báo”, lập tức chàng sẽ liên tưởng ngay tới “mảnh da lừa” của ông nhà văn cổ điển vĩ đại Balzac của nước Pháp. Thậm chí chàng còn nghĩ là em đã nhớ… nhầm tên tác phẩm nữa kia
Mùa thu thứ nhất
…sáng sớm hôm nay có ngọn gió mùa thu đưa tôi đi suốt cả quãng đường cửa sổ một ngôi nhà khép lại sau lưng tôi trìu mến có gì như mùa thu quá khứ những mùa thu tóc xoã ngang vai thị xã đèn dầu tiếng chuông nhà thờ cồn cào chen tiếng rào nước chảy tôi bé xíu đến trường trong nắng cháy
Nghiệp
Tôi nghe có câu chuyện thế này, hình như đã đọc trong sách các mẩu chuyện về Phật giáo. Một nhà sư sống cùng nhà với một người mổ lợn. Hai người phân công nhau luân phiên hàng ngày đánh thức người kia
Trăng non
Sớm mai thức dậy một mình đi ra khu vườn trường. Khu vườn lạnh giá yên ắng lạ lùng. Không tiếng côn trùng không tiếng chim không tiếng lá. Sớm mai bầu trời rỗng không trong suốt. Một bầu trời tuyệt đối hư không.
Tháng Mười vàng son
Đến một ngày thu hiển nhiên tràn đầy trước cửa. Thu sáng rực không nguôi, dẫu nắng đã tắt, dẫu chim đã sải cánh bay về tổ. Tháng mười vàng son đã thực sự lộng lẫy, xứng đáng với cái tên của mình.



