- Sáng tác mới
Khi mô anh về Huế
Nhớ bữa mô anh về chơi Huế Bên ni sông Hương ngó qua bên nớ Có chi mô mà anh thương anh nhớ Em biết bây chừ anh thương đóa trà mi
Chờ đợi
Hơn chục ngày chẳng thấy Bóng dáng chim cu đâu Chỉ lo mèo bắt mất Cô bạn quý đâu nào? Sáng nay vừa mở cửa Thấy chim sà xuống sân Tôi vô cùng mừng rỡ!
Con cáo
Dụ người cho gửi một chân Ngoài này lạnh quá tôi gần chết đây Êm êm gửi nốt chân này Nhảy vô rồi bị chui ngay vào tròng.
Hỡi màu trăng xa
Thật rồi tôi đã xa em Trăng ơi, còn sáng thâu đêm làm gì Tôi nào muốn dứt tình đi Nhưng lân la ở đây thì được sao Tóc em hương tỏa ngạt ngào
Ngày ấy mình về thăm quê
Ngày ấy anh đưa em về quê thăm cha mẹ Trời trong veo và nắng vàng như mật Ô tô chạy rần rần rung mặt đất Mùi xăng xe khiến em hồi hộp say Ngõ làng đi như vạch chỉ tay Như tóc em hương chanh, hương bưởi
Chân mây, những vẻ đẹp dung dị của cuộc sống
Nguyễn Linh Khiếu, thời gian qua đã khẳng định là một nhà thơ đương đại khác biệt. Ở văn xuôi, với tùy văn, ông cũng đang từng bước khai mở một con đường riêng. Trong lời tựa, tác giả viết rằng: “Tùy văn không phải là thơ. Không phải văn xuôi và cũng không phải là triết luận. Nó có thể có liên quan tới các thứ ấy cũng có thể không liên quan gì đến...
Làng lên phố
Làng xưa nay đã thành phường Nhà xây tăm tắp, con đường mở to Nái sề hết kiểu tự do Kéo lê hàng vú phởn phơ bên người Mân cao ha hả nói cười