
- Sáng tác mới

Cát bụi
Đời người rất ngắn ngủi. Nó tựa như một giấc mộng kê vàng. Phật gia giảng rằng: Nhân thân nan đắc, Phật Pháp nan văn. Có được thân người là trân quý lắm, bởi một sinh mạng phải tu bao nhiêu kiếp trong luân hồi mới có thể có được cái thân người. Vì vậy, khi đã có thân người rồi thì phải biết quý trọng bản thân,
Cũ và mới
Đành là vẫn có câu "đồ mới bạn cũ" để chỉ điều có giá trị. Tuy nhiên, không phải ai cũng nghĩ thế. Họ vẫn thích đồ cũ. Phải chăng là họ hoài cổ? Dù đã ra bàn chải điện, người ta vẫn không bỏ bàn chải thường.
Mẹ và mùa Vu Lan
Mẹ tôi tóc bạc lưng còng Suốt đời lo lắng xoay vòng đói no Vất vả từ lúc bé thơ Chồng đi đánh giặc vẫn chờ vẫn trông
Phơi nắng
Không muối xát đã xót đêm Chưa nhớ ai đã ruột mềm như dưa Nắng chưa ngún cháy nửa mùa Heo may thu đã một thưa vắng người
Thu an
Đã thấy Hè thoáng vướng vất ly tao Nắng hanh hao khởi sắc vàng lên lá Sen cuối vụ thương về nơi gió cả Cọng khô nào hờn mát ngọn heo may.
Tìm về tuổi thơ
Lang thang ngoài bến sông xưa Tìm về tuổi thơ xa ngái Ký ức nào bỏ quên, ký ức nào đọng lại Một thời trẻ thơ, một thời hoang dại Một thời trong veo như sương sớm đầu mùa.
Và cỏ
Từ sau vụ nổ Bích Ben Giời thương Đất bọc phận mềm cỏ xanh Rong rêu gần họ sát ngành Chạm tay ngượng nghịu lời giành thương thân



