• dau-title
  • Sáng tác
  • cuoi-title

Làm đàn bà

Thứ hai - 03/11/2025 09:05




(Ảnh: Pixabay)

LÀM ĐÀN BÀ

(Nguyễn Linh Khiếu)

 

Buổi chiều thư thả dạo phố xem hàng tơ lụa. Vào một dinh thự cổ giới thiệu tinh hoa tơ lụa Jiangsu.

Khi bước ra bỗng gặp một cây hòe cổ thụ sừng sững một góc sân. Gặp hòe nao nao chợt nhớ chuyện xưa.

Chuyện rằng do chống đối tể tướng Wang An Shi (Vương An Thạch) nên Su Dong Po (Tô Đông Pha) bị đày xuống phương Nam.

Vì đường sá xa xôi cách trở phong thổ lam chướng độc hại các nàng hầu người ở đều cho về quê.

Duy có Chun Niang (Xuân Nương) kiều diễm vì nặng tình với Su mà kiên quyết theo hầu.

Trong tiệc tiễn thấy mỹ nhân Qiang Yunguan (Tưởng vận quan) chợt hỏi nàng có đi cùng Su không. Su thẳng thừng nói đi Huangzhou (Hàng Châu) xa xôi hiểm nguy bất trắc không hợp với liễu yếu đào tơ. Chun Niang phải ở lại.

Bị Chun Niang hút hồn Qiang Yunguan không giấu được lòng dục: Nếu ngài không chê tôi thô lậu xin mang con tuấn mã quý báu này đổi lấy Chun Niang. Nhất cử lưỡng tiện bác có ngựa quý tri kỷ đường trường tôi có Chun Niang bạn bầu khuya sớm.

Su mừng rỡ vừa được ngựa vừa gửi gắm nàng hầu nơi bầu bạn.

Dùng một con vật đoạt được mỹ nhân họ Qiang cao hứng lắm.

Xuất khẩu thành thơ: “Bất tích sương mao vũ tuyết đề /Đẳng nhàn phân khó thục nga mi /Tuy nhiên kim mặc tê minh nguyệt /Khước hữu giai nhân phụng ngọc chi”.

Nghĩa là: chẳng tiếc ngựa quý trắng như tuyết sương /Đổi lấy đôi mày tằm người đẹp /Không được nghe tuấn mã gầm thét dưới trăng /Đã có giai nhân sớm khuya dâng chén ngọc”.

Men hứng Su đọc: “Xuân Nương thử khí thái hốt hốt /Bất cảm đề thanh tại hận trung /Chỉ vị sơn hành đa hiểm trở /Cốt tương hồng phấn hóa truy phong”.

Nghĩa là: Chia ly nàng Chun Niang trong hoàn cảnh vội vã /Đâu có đủ thời gian để khóc hận /Vì đường núi rừng hiểm trở /Nên đành lòng đổi mỹ nhân lấy ngựa truy phong.

Ngâm xong thơ hai bậc trí giả đắc chí lắm. Nhất tề cạn chén.

Nghe thơ Chun Niang khóc òa quỳ lạy chủ nhân. Than thở rằng nô tỳ hầu hạ ngài từ nhỏ không muốn xa ngài. Nô tỳ nguyện theo ngài đến chân trời góc biển dẫu muôn đắng ngàn cay đến chết mới thôi.

Su nghiêm mặt lừ mắt kiên quyết lắc đầu: Ta đã quyết. Không được trái ý. Giọng lưỡi chủ tớ rõ là lạnh lẽo sắc nhọn.

Quỳ lạy khóc lóc nước mắt như mưa. Chủ nhân không động lòng.

Rồi nàng than rằng những bậc trí giả trên đời sao bạc bẽo dã tâm rẻ rúng coi nữ nhân không bằng con vật.

Uất ức nàng than thân trách phận ra đời gặp phải người vô tình vô nghĩa nhẫn tâm.

Từ bé mình đã quanh quẩn bên người ta cúc cung tận tụy sớm tối hết lòng hầu hạ thế mà kết cục không bằng con ngựa.

Tuyệt vọng nàng khóc rằng: Vi nhân mạc tác phụ nhân thân /Bách ban khổ lạc do tha nhân /Kim nhật thủy trị nhân tiện súc /Thử sinh cẩu hoạt oán thủy sân.

Nghĩa là: Làm người chớ làm đàn bà /Biết bao đắng cay nhục nhã đều gánh chịu /Hôm nay biết thân phận mình không bằng loài súc vật /Còn sống làm gì nữa nào biết oán hận ai.

Đang khóc bỗng nàng lao ra sân đâm đầu vào gốc hòe già mà chết.

Máu nàng chảy lênh láng trước mặt các danh sĩ. Thế mới biết danh nhân bạc bẽo dã tâm biết dường nào.

 

Các bài viết liên quan:

Những tác phẩm cũ hơn:

Những tác phẩm mới hơn:

 
Mời các Tác giả gửi bài cộng tác cho Ban Biên tập Nhà Búp qua hộp thư email: nhabup.vn@gmail.com
Văn phòng Thường trực Ban Biên tập Nhà Búp: Số 24, Lý Thường Kiệt, Q. Hoàn Kiếm, TP. Hà Nội;
Ngoài địa chỉ: www.nhabup.vn, bạn có thể truy cập vào website này qua các tên miền quen thuộc: www.nhabup.net hoặc www.nhabup.com
Website đang được thử nghiệm và điều hành phi lợi nhuận, bởi các tình nguyện viên.