
- Sáng tác

Cảm tử
Nhà văn hậu duệ của Ức Trai Cắt nghĩa nguyên nhân bi kịch cụ tổ mình Là về hưu không dứt khoát. Bạn thơ của tôi phản bác Bảo nhỡ lúc ấy trong triều Có người đàn bà nào đó Ức Trai yêu.
Bất đối xứng
Em kỳ công kiếm len cho cánh màu tím Tơ tằm cho nhụy màu vàng Rồi âu yếm làm thành bó hoa mang trùng tên anh Chờ tặng ngày lên ngôi học hàm học vị. Hoa lẽ ra đã ở thư phòng của anh từ đấy
Chiều cuối thu
Heo may, lất phất hạt thu mưa Phố biển sương rơi ướt liếp dừa Sóng nhẹ ru êm bờ cát mỏng… Người đi có nhớ dáng thu xưa Trời xanh thăm thẳm nước in soi
Qua bão càng thương nhau
Đất lở nghiêng Yên Bái Mưa lụt ngập Thái Nguyên Nước mắt đâu chả mặn? Mất mát đâu chia miền? Cầu gãy. Trôi thôn bản Sóng đục ăn mùa màng Bình yên tan trong bão
Thu về muôn một
mang theo bấy nay nhất hình nhất bóng thất thường như sóng nhạt nhòa tựa đêm ai nhớ ai quên ai yêu ai ghét muôn điều hơn thiệt một điều dại khôn
Cây thời gian
cây thời gian sừng sững ngày dài và đêm thâu lá thời gian nhiệm mầu nhuộm mắt trời xanh biếc còn điều chi hối tiếc chốn trùng phùng bể dâu



