- Sáng tác

Dâng gửi chị Vy
Chị tôi sinh tuổi Quý Mùi (1943) Nết na, nhân hậu, một đời thương yêu Sinh ra trên đất quê nghèo Chị như lặng lẽ mái chèo sông xa Một đời thương mẹ, kính cha Khác chi hạt muối mặn mà, trắng thơm


Lời thơ tiễn chị
Chị ơi, chị đã ra đi Em không còn chị mỗi khi về làng Kiếp người trong cõi nhân gian Mong manh như giọt nắng vàng thế thôi


Trái chín
nắng trải mênh mông,trời đất vênh cong lỗ hổng thời gian dài sâu thăm thẳm tôi lặn lội giữa hồn xưa trống vắng vẽ đoản thơ nốt lặng thuở xa vời trải trăm năm tôi mãi cứ là tôi


Đa đoan
Lẻ loi Dẫn rét qua sông Con đò hết bến Bóng không thấy người Tương tư Tỏa nắng nụ cười Cõi đa tình Buộc chết người như chơi Cách xa


Thuốc bất tử
Chuyện vào thời Chiến Quốc Có người đem dâng Vua Một vị “Thuốc bất tử” “Rất hiệu nghiệm! Xin thưa!” Bỗng viên quan canh cửa Chặn lại chưa cho vào: - Ngươi nói thuốc bất tử Để ta thử xem sao!


Tháng năm mùa thi
Về nhé em tháng năm đón đợi Hy vọng râm ran cong vút cánh phượng hồng Ai thổi sáo trưa hè, rung trời cao khao khát Gió bát ngát đồng, dòng sông vang tiếng hát Về nhé em anh vuốt bàn tay nhẫn chưa đeo, vẫn đang chờ em đấy


Biểu cảm
Anh nhắn “Tạ ơn em!” Chữ dùng song phương bất thần lạ quá Nên bắt đầu là biểu cảm ngạc nhiên Chúng ta có ích cho nhau Xứng đáng thêm một dấu đồng tình Nhưng thế này quá là khách sáo Phải ra mặt giận
