
- Sáng tác

Nhạt
Hình như muối bây giờ ít mặn Biển xanh ơi nhạt tự khi nào Ừ nhỉ xa kia Thu không thẳm Mây xám đùn mỗi lúc thêm cao
Nỗi đau chia ly
Giữa đồng cỏ hoang vắng Cằn cỗi và gồ ghề Một Kanguru mẹ Đang hấp hối não nề... Nó cố dồn sức cuối Níu lấy bàn chân con
Tự họa
Mùa Hoa Điệp Vàng tôi vào Nam Thao Thức Nỗi Niềm Quê, Đất Vuông Tròn Nhớ Cộng Nhớ cháy ngang trời Tro Bụi Vẽ Tuổi người trên Mộ Chữ văn nhân...
Đám giỗ
Đám giỗ gặp gỡ cháu con Anh em ruột thịt mãi còn bên nhau Không nhiều thịt cá thì rau Thương nhau dẫu bạc mái đầu vẫn thương
Mưa thu
Thu qua chưa mà trời mưa tầm tã chiều mờ sương hối hả giục vào đêm. mưa bay bay ướt đẫm mái tóc mềm, Mây giăng lối phủ trọn niềm nhung nhớ... Đêm lạnh giá len vào từng hơi thở
Thu nhớ
Gió Thu dìu dịu mơ màng Ru em say giấc mộng vàng đêm đêm... Sông Thu lả lướt, êm đềm, Biếc xanh như dải lụa mềm dấu yêu. Hoàng hôn tím thẫm sắc chiều, Gợi lòng vương vấn thật nhiều... Thu ơi...
Phố của ngày xưa
Em có hay về phố cũ nghe mưa Đếm thời gian trôi, bên ngoài ô cửa Nghe mưa mùa thu vô tình ngang qua phố Rắc cánh phượng hồng xào xạc xuống vườn xưa



