
- Sáng tác

Ngày ấy người đi
Ngày ấy người đi, nhớ những gì Phượng hồng xao xác cuối mùa thi Bên hồ, ngơ ngẩn nhành liễu rủ Cỏ mềm vương vấn bước người đi Ngày ấy người đi, nắng bỗng buồn
Không đề 3
Có những người già Nhặt nỗi buồn nhân gian về cất Đem vào góc khuất tâm hồn Thao thức đêm đêm Lại có những người trẻ Đem đốt những niềm vui
Mùa thu đếm tuổi
Mùa thu lá bay, lá bay Đắm say, đắm say ngây ngất Lá vàng rời cành nhè nhẹ Khe khẽ dịu dàng heo may Ba thu một ngày dồn lại Chiếc lá lịch bay về giời Anh ơi, dẫu thêm một tuổi
Đây là em trai tôi
Đây bức ảnh cậu bé Khổ hạnh địu sau lưng Đứa em trai xấu số Chờ hoả thiêu tới lần... Cậu cắn môi đến nỗi Máu rớm trên bờ môi Để không phát tiếng khóc Hoàn cảnh thật ngậm ngùi...
Giao mùa
Không còn gay gắt nữa hè ơi Mây trắng đã bay ở cuối trời Thu đã dịu dàng nơi góc phố Hàng hoa cúc đã góp vàng tươi Mùa cưới, mùa yêu đã đến rồi
Tiếp hiện
Tiếng trống di quan nổi Sau khi mắt nhòe đi Con chật vật ghìm cơn nức nở Dẫu nhớ về hải đảo tự thân Hay nghĩ đến vô thường
Im lặng chiều
Cớ gì câm nín thinh không Hàng cây im gió, bến sông lặng đò Âm u bằn bặt câu hò Mờ xa lối cũ dẫm dò dấu chân Thương nhau chưa được một phần



