- Sáng tác

Kiều Mạch
thăm thẳm trong sương cánh đồng kiều mạch đá sắc nhọn miên man nở bông hoa dịu dàng tinh khiết một mình một mùi hương một nhan sắc một cao nguyên đá một cổng trời Quản Bạ heo hút chênh vênh


Thị hiện
Đặt vốc kẹo lên bàn Em phàn nàn đứa cháu không ngoan Ăn chán chê rồi mới mời người lớn. một lát Số kẹo bớt đi mà anh không nhìn đâu ra rác Em cười đố biết Những cái nào còn bùi ngọt bên trong.


Danh phận
Cổng vào nhà được mở Trà được mẹ tiếp đầy mỗi khi nửa chén vơi Nhưng anh cần ngồi ngoan cho em dọn vườn Chớ manh động đòi dọn cùng mọi thứ Và sẽ được nghe vài cơ mật biết rồi. Hương bếp lên ngang cửa Anh cất lưu luyến đi xin phép mẹ ra về


Mùa sang đấy
Anh có nghe gió thì thầm muôn lời yêu dấu Anh có nghe tia nắng nhỏ cựa mình Mùa sang đấy, hè chập chờn cánh mỏng Chú chuồn kim mê mải nắng hồng. Anh có nghe đất trời rung động Núi ngả chân mây,


Đôi mắt
Lãng đãng mây chiều...lác đác mưa Anh tìm mê mải nửa câu thơ , Bỏ quên trong đáy hồ Thu ấy Từ độ quen nhau đến tận giờ...Một thoáng ân tình trong mắt ngọc


Kiếp ve sầu
Còn mãi trong tâm tưởng Tuổi học trò mộng mơ Tiếng ve và hoa phượng Chia ly và đợi chờ... Có thể bạn đã biết Mà cũng có thể chưa Tôi xin mạn phép kể Chuyện ve sầu thực hư...


Con mắt
Bao ánh nhìn muôn thủa Đọng lại thành lòng đen Bao hào quang nhầm tưởng Tách bạch thành vòng riêng Tự nhiên làm con mắt Theo quy luật Đất Trời
