- Sáng tác

Hạt sương ngày cũ
Lại một hội thơ thiếu bạn Rượu ngon chẳng có bạn hiền Câu thơ giữa chừng đứt đoạn... mắt nhoà vóc dáng thân quen Nào phải mâm cao cỗ đầy Chén tạc chén thù mà nhớ


Ở nơi ấy
Ở nơi ấy có một hàng liễu rủ Có một ngôi nhà nhỏ ở ven đồi Ở nơi ấy có một cây cầu cũ Gió mùa hè xao xác những rặng tre Ở nơi ấy có một vườn hoa tím Có cánh buồm nâu sẫm giữa ngàn sương


Hạ buồn
Hàng cây tràn ngập tiếng ve, Buông lời nhắc nhở mùa hè đã sang! Đường quê rực rỡ nắng vàng, Mây hồng hờ hững lang thang cuối trời...Con sông êm dịu dòng trôi,


Ta ru em ngủ
Hãy ngủ ngoan nào... bé yêu ơi..! Vầng trăng đã khuất phía chân trời. Sương gió phủ mờ đêm giá lạnh Sao bé thức hoài... lệ tuôn rơi. Ngủ đi em nhé, tìm giấc mộng


Anh có thể!
Anh có thể vượt muôn ngàn bão tố Khi biển thét gào cơn thịnh nộ cuồng điên.. Trong bão giông văng vẳng tiếng dịu hiền Anh buông hết nỗi muộn phiền theo gió...! Anh có thể vượt muôn trùng gian khó


Chắt chiu
Biết anh rất gần rồi Nhưng em không ra được Chị nhìn ngang và mẹ đang trông xuống Chẳng còn lý do nào để ra cổng hôm nay. Vậy có lẽ anh đành sang lối khác? Thẳng phía trước mà bước Từ vườn nhà em có thể thấy anh.


Đăng đối
Anh mong từng phút tới giờ gặp em Nhưng đừng quên nhẩn nha thong thả. Vậy em cần ngủ bù cho thao thức đêm qua Anh cứ về Nếu chiều muộn mà em chưa tới.
