- Tác giả - Tác phẩm
NGUYỄN PHƯƠNG THỦY
Thứ ba - 12/11/2019 09:42
NGUYỄN PHƯƠNG THỦY
Sinh năm 1970, tại Thái Bình
Tham gia lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi Hội Văn học nghệ thuật Thái Bình từ 1983-1986. Thành viên Nhóm Búp trên cành.
Đã có nhiều tác phẩm văn xuôi, thơ và truyện đăng tại Tạp chí Búp Trên cành, Báo Thiếu niên tiền phong, Báo Thái Bình…
Yêu vẻ đẹp của con người và thiên nhiên. Yêu thích hội họa, âm nhạc và khiêu vũ. Là chuyên gia kinh tế, kinh doanh và bất động sản.
Đang làm việc và sinh sống tại Munich, Đức.
CÁC TÁC PHẨM CỦA TÁC GIẢ:

Nỗi niềm bơ vơ khi buổi sớm mai lên trong "Bãi cỏ đêm đông" của Trương Minh Hiếu
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ xen nhau


Đáy biển - đáy đời
Đời dữ dằn xô tôi từng cơn sóng lớn đẩy tôi chót vót, chơi vơi hạnh phúc cười trong tầm tay với dìm tôi rơi tuột đáy khổ đau! Tôi bám chặt biển sâu bấm tay vào lòng đất mặn mắt xuyên ngàn con sóng chờ


Khi ánh sáng toả hai chiều trái đất
Mấy ngày nay tâm hồn mình xao động quá, gặp lại trò cũ, bạn cũ... nôn nao, cồn cào, như thể trái đất ngược chiều quay! Khi mình được xem ảnh của các em chụp lúc còn nhỏ, khi lớn lên và trở thành cha mẹ... Nôn nao, cồn cào. Trái tim nghẹn ngào, lồng ngực căng căng và mắt ưa ứa nước.


Những chuyện chưa biết hết
Nhìn cái mặt nó sao thấy ghét. Cười suốt ngày. Cặp môi đầy, răng trắng muốt nổi bật trên khuôn mặt dài, da nâu. Nó đấy. Cái thằng bạn trong lớp học nghề của mình. Chẳng hiểu sao nó lọt vào đây. Đi đâu, ở đâu nó cũng nổi bật lên như một đóa hướng dương giữa đống cỏ bụi xụi.


Chuyện tình
Em kể chuyện tình Anh biết không anh? Mỗi dòng ngang - một dòng nước mắt Mỗi ý thơ - một cơn thắt lòng. Em kể chuyện mình Ngày xưa trong trắng Khi trăng biết buồn lơ lửng giữa trời xanh Khi nắng mỏng manh


Kỷ niệm khóc
Em nhớ anh nước mắt tìm về nức nở Em nhớ anh chẳng muốn làm gì chỉ khóc Lớn rồi, đâu chờ ai an ủi Xa rồi, lăn lóc một mình thôi. Anh đã đi không em lặng lẽ


Phía bên kia địa cầu
Bão cuộc đời ấy. Khi nắng trưa gay gắt rọi, khi đôi mắt cô chủ quán lấp lánh ngàn tia giông tố là khi mặt trời nhú lên phía bên kia trái đất. Ngày mới bắt đầu. Praha, thủ đô của Tiệp Khắc lộ dần trong ánh ngày sáng tỏ.
