- NGUYỄN PHƯƠNG THỦY

Khi ánh sáng toả hai chiều trái đất
Mấy ngày nay tâm hồn mình xao động quá, gặp lại trò cũ, bạn cũ... nôn nao, cồn cào, như thể trái đất ngược chiều quay! Khi mình được xem ảnh của các em chụp lúc còn nhỏ, khi lớn lên và trở thành cha mẹ... Nôn nao, cồn cào. Trái tim nghẹn ngào, lồng ngực căng căng và mắt ưa ứa nước.


Nỗi niềm bơ vơ khi buổi sớm mai lên trong "Bãi cỏ đêm đông" của Trương Minh Hiếu
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ xen nhau


Đáy biển - đáy đời
Đời dữ dằn xô tôi từng cơn sóng lớn đẩy tôi chót vót, chơi vơi hạnh phúc cười trong tầm tay với dìm tôi rơi tuột đáy khổ đau! Tôi bám chặt biển sâu bấm tay vào lòng đất mặn mắt xuyên ngàn con sóng chờ


Bàn chân trần hôn cỏ
Tháng Năm châu Âu dịu dàng, mới mẻ. Dường như lá còn đang lưỡng lự chọn màu vàng của nắng hay màu xanh đậm đà của cỏ. Dường như nắng cũng rụt rè không muốn những chiếc lá non giật mình vì tia ấm hạ. Nắng buông dập dờn từng chùm lung linh đốm sáng.


Mùa sang đấy
Anh có nghe gió thì thầm muôn lời yêu dấu Anh có nghe tia nắng nhỏ cựa mình Mùa sang đấy, hè chập chờn cánh mỏng Chú chuồn kim mê mải nắng hồng. Anh có nghe đất trời rung động Núi ngả chân mây,


Chạy
Gió chạy dọc bờ sông tìm cỏ In dấu ta ngồi ôm ấp năm xưa Gió giội hồn anh, ùa tung nỗi nhớ Cồn cào, bay vút trời cao! Em ở nơi nao Giọt nắng nào vừa tan đôi mắt ướt Cánh hoa nào rộ bước em đi


Mẹ và mùa hè
Tám mươi sáu năm Hè theo bước mẹ Nắng se sợi hồng Chạy quanh đồng lúa Dọc con đường làng Mẹ đi bắt cáy Vành thúng đội đầu Con đường vắt vẻo
