- NGUYỄN PHƯƠNG THỦY
Giấc mơ son
Chị đến thăm Áo đỏ thắm một vùng Thu xứ lạnh bỗng một lần bối rối Lá ngẩn ngơ và nắng vàng bổi hổi Thiếu màu hồng, ôi mùa thu biết lỗi. Chị đi rồi, nụ cười rơi nước biếc Thu ôm vào lòng luyến tiếc Giấc mơ son.
Mùa thu của em
em ước mùa thu sang nắng chỉ vàng nhè nhẹ hoa chỉ rơi lất phất và tiếng chim thánh thót rải trong vườn táo thơm em ước mùa hạ đi lặng thầm không tạm biệt
Giấc mơ thu
Em thức Nhìn vào trong Chỉ thấy một bức tường Trắng lạnh Và con tim ngượng ngùng Mang sắc đỏ Không yêu Em cố Nhìn thật sâu
Em về trong thu
Thu quét nắng bên thềm Ngõ vắng êm đường thơm lá rụng Em rón rén về Để tiếng giao mùa Vỡ vụn dưới bàn chân Như trái tim anh Òa trong nỗi nhớ Như bàn tay anh
Vòng tay là lụa
Em ơi biển nén mình, Con sóng chìm cho vầng trăng ngời tỏ Cho gió cuộn đêm về Tĩnh lặng Bên em Bình yên nhé Ngủ ngon nhé
Ớt cay đỏ tấm lòng son
Dì thương cháu ở nơi xa có buồn cũng chẳng biết đà cùng ai Một mình bươn chải với đời Dãi mưa dầm nắng, một thời vượt qua.
Hội Ỉn tháng Mười
Long lanh một sáng trời âu Paulaner rộn rã sắc màu Hội Ỉn gặp nhau lòng hớn hở Tay bắt mặt mừng, bia với bọt lanh canh Này Tuấn, này Anh, này Giang này Hạnh