- Tác giả - Tác phẩm
TRẦN KIM HOA
Thứ sáu - 04/07/2025 13:32

NHÀ THƠ TRẦN KIM HOA
Nhà thơ Trần Kim Hoa, sinh 1966, quê quán: Hà Tĩnh.
Cử nhân Luật, Cử nhân báo chí
Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội.
Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam
Công việc đã kinh qua: Nghề giáo, nghề báo và nghề bảo tàng (Tại Bảo tàng Báo chí Việt Nam)
• Tác phẩm Thơ đã xuất bản : Nơi em về(NXB Thanh niên, 1990, in chung); Quá khứ chân thành (NXB Hội Nhà văn, 1998); Lối tầm xuân (NXB Văn học, 2003); Hoạ mi năm ngoái (NXB Văn học, 2006); Bên trời (NXB Hội Nhà văn, 2020)
• Giải thưởng văn chương: Giải thưởng Thơ Hội Nhà văn Việt Nam (2020); Giải Nhìcuộc thi Thơ của Tạp chí Văn nghệ quân đội(2003-2004); Giải Nhì cuộc thi Thơ của Hội LHVHNT Hà Tĩnh (2025); Giải Ba thơ về đề tài 1000 năm Thăng Long- Hà Nội (2010)…
“Thơ như một giấc mơ có thật giúp tôi cảm nhận cuộc sống hàng ngày đã không trôi qua một cách nhàm chán, đơn điệu mà tôi may mắn được dự phần. Tôi không mảy may nghi ngờ rằng không chỉ với riêng tôi, thơ đã làm tinh khiết mọi điều...”
CÁC TÁC PHẨM CỦA TÁC GIẢ:

Mùa thu bên hàng rào gai
không quan trọng nữa rồi mùa thu những chiếc cúc áo của em mắt em, những lời em nói ý nghĩ một ngàn đêm lẻ một chiếc đồng hồ bận rộn không trật tự ngôn từ


Cũng bởi giấc mơ thôi
Một con đường lặng lẽ trong ta khởi đầu tự bao giờ bao tháng năm trôi như mũi tên sắp sửa về đích cuối (trên cỏ ướt dấu chân còn bối rối trong vắt ban mai giọt lệ thiếu thời)


Một khúc thu
câu thơ đẹp nhất của mùa thu thảo bằng mây trắng khúc tự tình đơn sơ trong nắng khởi từ heo may vũ trụ như trang giấy biếc xanh


Em gùi trong tim mùa em nhớ anh
một rễ cỏ mọc ra từ vách đá một cành khô vắt ngang con suối em lên nương theo dấu anh bản làng Sapa sương giăng lối mòn Sapa chỉ rối


Mặt trời xưa yêu dấu
...Rất có thể ta đã từng bên nhau một ngày thu cuối một ngày lá rơi một ngày hoa vàng một ngày gió thổi trong cơn mưa tiếng của ngày hôm qua thì thầm nông nổi hàng mi ngày hôm qua khẽ chớp trong tim


Người đàn bà làm gì khi buồn
đọc sách hay khâu vá nỗi buồn đeo đẳng chẳng tha hàng chữ nằm im, nhảy múa kim nhọn đâm cùn tay làm cỏ, tát nước, gặt lúa bổ củi, cuốc vườn mồ hôi, nước mắt rơi xuống


Nơi đêm về trong vắt giếng thơi
Khi những ngọn gió đi qua nhau và dòng sông trôi qua chính mình em hiểu lắm ta đâu còn ta nữa rốt cuộc ngày hôm qua đã nán lại bên cầu ngày hôm qua con sóng đổ về đâu trăng khuyết nửa sáng đầy đêm kiêu bạc
