- Tản Văn
Tạp cảm chiều Vu Lan
Chiều nay, mở điện thoại xem lại những hình ảnh của đại gia đình mình, con lại thấy nhớ bố vô cùng! Con mới hiểu. Có những thứ thời gian đã qua đi là vĩnh viễn mất đi... Ở lại, có chăng, chỉ còn là những ký ức và hoài niệm...!
Mỹ là đẹp
Một buổi thầy Thỏn vào lớp thấy trên bảng đen dòng chữ trắng chềnh ềnh: Thầy Thỏn Mỹ. Thầy tủm tỉm cười khoan khoái ngồi xuống ghế. Cả lớp sợ hết vía. Đứng dậy thầy hất hàm hỏi: Ai viết đấy. Ý là sao. Cả lớp nín thở đợi thầy nổi cơn tam bành.
Kiểm tra
Đầu mỗi buổi học thường có kiểm tra miệng 15’. Sau khi lớp ổn định thầy Thỏn đưa mắt nhìn khắp lượt. Đứa nào thuộc bài thì mặt vênh lên. Đứa nào không thuộc thì mặt cúi xuống. Thầy Thỏn như quạ già soi mói lũ gà nhiếp tội nghiệp.
Chuối xanh
Học xong nửa buổi toàn trường xếp hàng ở sân trường dự lễ kỷ niệm ngày Hiến chương nhà giáo. Sau chương trình ca nhạc cây nhà lá vườn. Cô hiệu trưởng lên đọc bài diễn văn chúc mừng các thầy cô. Trời mưa lắc rắc. Bài chúc mừng lại dài lê thê kể lể con
Ám sát
Giờ kiểm tra miệng thầy Thỏn gọi Hương Kều lên bảng. Cái Hương đã không thuộc bài lại lanh chanh cãi thầy. Bực mình thầy đưa tay định véo tai nó. Nhưng nó né người tránh được làm thầy mất đà liêu xiêu suýt ngã.
Đuổi học
Cò Mắm có rất nhiều trò tinh quái. Bạn bè đứa nào cũng quý nó. Nhưng thầy Thỏn chúa ghét nó. Hôm ấy kiểm tra viết Thầy Thỏn ngồi trên bục săm soi từng đứa. Chả khác gì quạ ngắm nghía lũ gà nhiếp. Ai cũng khiếp sợ không dám ho he.
Lác
Cò Mắm trắng trẻo thư sinh thông minh tinh quái. Nó học rất giỏi nhưng lại chuyên gây chuyện trong lớp. Lớp đang học thầy Thỏn gọi: Anh Mắm. Nó đứng bật dậy láu táu: Em thưa thầy. Thầy hỏi: Thưa gì.