- Trang thơ
Chê chán
Thứ hai - 02/06/2025 08:56
(Ảnh: Pixabay)
CHÊ CHÁN...!
(Ngọc Thạch)
Sương khuya lạnh giăng đầy trên lối nhỏ,
Anh một mình ngồi bến cũ chờ em..
Đợi lâu rồi mà sao chẳng tàn đêm?
Nghe gió hú cõi lòng thêm vô vọng...
Thôi đã hết, đã tàn phai giấc mộng
Bởi chút tình đang còn đọng hôm xưa,
Bỗng chợt rơi như một giọt nước mưa.
Khi em đã chuyển giao mùa thương nhớ!
Gió vô tình làm rơi vỡ tim anh,
Một chút yêu,chút hận mãi để dành.
Em hắt hủi nên phải đành vứt cả...
Trái tim anh không phải là sỏi đá,
Em hững hờ,xa lạ vẫn nhói đau!
Nếu biết rằng mình không thể có nhau.
Anh đâu muốn ôm nỗi sầu đến thế!
Là đàn ông mà anh còn rơi lệ...
Khi thấy lòng ai khứa nhẹ lưỡi dao,
Nước mắt rơi anh lặng lẽ nuốt vào.
Để đón nhận lấy niềm đau muôn thuở,
Trái tim anh xót xa tình dang dở...
Tình yêu mình anh xin bẻ làm đôi!
Em hãy vui cùng hạnh phúc đi thôi.
Anh sẽ sống nốt cuộc đời cô quạnh!
Tâm tư gửi vào màn sương giá lạnh,
Rằng bây giờ....Chê chán cảnh yêu thương!...
Ngày 07/05/2015