- Trang thơ

Sơn nữ xuống đồng
Đầu năm khai hội Lồng tồng* Những nàng tiên nữ xuống đồng gieo Xuân Ruộng ngô phủ kín dấu chân Tày, Nùng, Dao,Thái… Nam Xuân**gọi mùa


Chùm thơ: Đốt
Cho người mà mãi ơn người Bởi cho một, nhận lại mười lần cho! Nhận, cho là một bài thơ Tứ thơ trai gái bất ngờ: ái ân...


Lửa
Anh nuốt lửa đời vào trong bụng Yêu em hừng hực đám cháy rừng Em ấn mặt trời run rẩy xuống Bế bồng trước ngực, cõng sau lưng...


Ngón tay mặt trời
Buổi sáng mặt trời đi qua khe ngực em Mười ngón tay tia nắng trời nóng bỏng Chiều buông tím đáy hoàng hôn thơ mộng Lửa nơi nào rừng rực hút vào đêm...


Tắt trăng
Em ạ, đêm nay trăng sáng quá Tắt trăng một lúc, được không em? Trời đất quen hơi, hương người lạ Tắt trăng chưa đủ, tắt thêm đèn?



Nói với con ở Văn Miếu
Mẹ đưa con vào Văn Miếu Thăm trường đại học đầu tiên, nền khoa bảng một thời Con chưa hiểu Đạo Nho, Khổng Tử Mải mê với rùa đá cõng văn bia
