- Trang thơ
Khóc
Khóc là lời trái tim bật nói Khi môi không thể diễn giải nỗi đau Người ta khóc không phải vì yếu đuối Mà chính bởi vì mạnh mẽ quá lâu…
Ga Gà
Tàu xình xịch tiến vào ga Quảng Ngãi Trên sân ga đã đông nghịt bóng người Khói mù mịt đầu tàu dầu thổi lại Ga gà vui rộn rã tiếng rao mời
Không đề
Tàu thuyền không bị đắm Bởi vì nước bao quanh Mà các tàu bị đắm Vì nước trong khoang mình Bạn cũng đừng nên để Những phiền toái xung quanh Lọt được vào trong bạn Đè nặng tấm thân mình
Tình yêu và ngọn nến
Người ta bảo: Tình yêu là bông hoa Là suối ngọt, hương thơm, ánh sáng... Tôi cứ nghĩ: Tình yêu như ngọn nến Đốt cháy bừng tỏa sáng trong đêm.
Thơ Vui
Tôi nghèo đến thế mình ơi Muốn đi nhưng chẳng có nơi nào vào Sáu vòng thị xã nghêu ngao Mà không tìm nổi tiếng chào người thương
Đồng dao mẹ hát chiều mưa
À ơi ru ngọn gió đông Mẹ ru con ngủ trên đồng chiều mưa À ơi con ngủ say sưa Phập phồng bong bóng trong mưa trắng trời À ơi ru ngọn gió đời
Hòn Rơm
Là hòn lại ở trên bờ Hòn Rơm thấp thỏm ngồi chờ khách xa Biển đùn cát đắp mà ra Thoạt nhìn cứ ngỡ mái nhà rạ rơm