- Trang thơ

Trả lại anh
Em gửi trả anh một nửa mùa đông Cùng với cánh buồm bên dòng sông cũ Một nửa bài thơ em còn đang viết dở Bờ đê sông Hồng ...ngày ấy anh đi


Giữ lại
Mùa bần thần nhìn tuế nguyệt phôi pha Chiều ngắn tũn giữa lòng phố cũ Biển âm thầm thức cơn ngái ngủ Sóng co mình, cái lạnh tấp gần thêm.


Hát ru
Người ta ru vợ ru chồng Ru mùa thu với mùa đông, mùa hè Người ta ru bạn ru bè Ru mòn đá, cạn suối khe, sông dài Người ta ru ải ru ai Ru tre cho trúc, ru mai cho vầu


Khúc cổ cầm mùa đông
Em dịu dàng như ngàn nắng tơ bông Như mây trắng tụ về từ xanh ngát Bao ân lành từ ngàn xưa trong vắt Theo em về rực rỡ nỗi niềm riêng.


Ngắm mây núi
Mây ở trên ta mây dưới ta, Mênh mông sao vũ trụ thiên hà. Nếu tầng mây thấp che phủ mãi, Sao biết bầu trời thẳm bao la.


Em - Mùa Thu
Em không muốn mượn lời thơ Xuân Diệu Để nói niềm đau chia cắt bởi thế nhân Em không muốn mượn lời Chế Lan Viên Để nói hộ nỗi nhớ quê da diết. Em không muốn nói lời ly biệt Như nhà thơ Hàn Mạc Tử đã trải qua


Tâm ngữ
Miền Bắc Phi nắng gió quần cư Cát nhẫn nhục nhuốm sắc màu Pháp ngữ. Phương đông nghén thai trăm triệu năm giấc ngủ Vượn bốn chân đêm trở dạ động trời
