- Trang thơ
Ảo vọng
Vô tình thôi mình lại gặp nhau Ta như con đò không cùng bến đợi, Cái đã qua sao còn ẩn lại Để một đời cứ vờn bóng hình nhau!
Người đàn bà hạnh phúc
Người đàn bà đẹp tựa chiếc gương soi. Phẳng lặng, sáng trong, lấp lánh. Tháng ngày qua với bước chân hiu quạnh. Vẫn một mình nuôi con.
Nhà
Mưa ầm ào tối sầm khu vườn rộng, Những đường mòn nhoà trong tiếng mưa rơi, Con mương nhỏ dồn lục bình hoa tím , Lũ trẻ chúng tôi không ngớt tiếng reo cười... Mưa bỗng tạnh bất ngờ, Hàng dừa cao nắng gội,
Bao giờ hết dịch
Bao giờ hết dịch tôi sẽ đến Vũ Hán, Bắc Kinh, Thượng Hải chơi Xem con vi rút từ đâu tới Giấu mặt hiểm người sau mặt dơi Bao giờ hết dịch xin chờ đợi Hỡi những Pari, Maxcova
Chuyện lạ đó đây!
Có một cô y tá Chụp được tấm ảnh này Một bệnh nhân già cả Nhập viện gần tháng nay… Không một ai thăm viếng Ông thấy rất cô đơn!
Nhắn từ Cung Quảng
Ngọc ngà treo giữa tàng xanh Nắng về Cung Quảng nắng thành non tơ Hỏi người cõi thế bây giờ Còn thương chốn cũ, còn chờ thang mây?
Nhân chi sơ
“Nhân chi sơ” lâu rồi được hiểu, Con người sinh ra vốn tốt lành, Nhưng bối cảnh dòng đời xô đẩy, Xấu xa do ngoại tác mà thành.