- Trang thơ
Luân hồi
Luân hồi ngày tháng năm trôi Luân hồi xuân hạ tới rồi thu đông Luân hồi có có không không Luân hồi bế bế bồng bồng trên tay
Tìm đường
Lần chần buổi sáng trầm ngâm, Cả đêm thao thức; cõi trần, cõi Tiên, Vô vi, tìm giấc thuỳ miên, Bến Phong Kiều ghé, con thuyền nơi mô?
Chờ ai mùa ngâu
Tháng Sáu mùa thi mùa chia ly Phượng rơi tan tác tiễn người đi Kể từ ngày ấy ta đôi ngả Muôn nẻo vào đời vạn bước đi. Tháng Bảy lại về chớm mùa ngâu
Lộn xộn cùng Thu
Chiều phai dần như ánh mắt xa Đêm về trăng lẫn với cỏ hoa, Thu chợt đến như người vừa khóc Sương hay là ánh mắt đỏ hoe?
Và cỏ....
Từ sau vụ nổ Bích Ben Giời thương Đất bọc phận mềm cỏ xanh Rong rêu gần họ sát ngành Chạm tay ngượng nghịu lời giành thương thân, Người yêu mấy chẳng một lần
Em về Hà Nội
Em về, Hà Nội chợt xanh Vầng trăng giữa tháng long lanh Tây hồ Lắng lòng trong tiếng sóng ru Thẳm xa ngân tiếng chuông chùa mênh mông.
Theo Bánh Xe xoay tròn
Hơn ngàn bốn trăm năm, Bến Phong Kiều còn đó, Chùa Hàn San còn đây, Thành Cô Tô xưa cũ, Tây Thi còn giặt áo, Chíu cong nét chân mày...Cây phong to lá đỏ, Tơi tả thu rụng đầy,