- Trang thơ
Tháng Bảy
Tháng Bảy về, con không thể nào quên. Những khúc ca viết về chiến tranh, về cha và đồng đội. Cứ da diết như gió mùa thổi mãi. Cứ thấm vào, chạm khắc trái tim con!
Khổ khổ
Gạo đem vào giã bao đau đớn. Đau đớn này rồi chỉ thành cơm. Đau ngâm bùn đất nanh nứt mộng, Thành mạ thành cơm khác nhau không?
Chờ con
Con ra khỏi phòng thi Bố bồn chồn trước cửa Trông mặt con lầm lì Bố chần chừ hỏi nhỏ "Con ơi ! Bài chắc khó Con có làm được không?"
Viết tặng anh tôi
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách
Sự sắp đặt của Thượng Đế
Thượng Đế thật sáng ý Khi tạo ra con người Một bản gốc hoàn mỹ Như thể đất với trời Đôi mắt hướng phía trước Khỏi ngoái lại đằng sau
Hà Nội ngày Covid
Hà Nội Hà Nội ngày Covid lá rủ nhau xếp hình bên góc phố Phố im lìm không một tiếng rao đêm Ve im chìm không một tiếng thở than Ừ lạ thật !
Tạp cảm ngày đi xa
Đã xa rồi những ngày tháng ngu ngơ Chuyện hôm qua rồi chẳng còn ai nhớ Lời vu vơ từng đau như dao cứa Nhẫn nhịn an hòa đã khép lại sân si. Dẫu biết rằng giữa ta chẳng có chi