- Trang thơ
Học làm người
Bên ly cà phê sáng Tôi hỏi người bạn già Hôm nay có gì mới? Anh ngập ngừng nói ra... Rằng anh đã thay đổi Bắt đầu yêu chính mình
Những vị thần đang múa
Những vị thần đang múa Vớt gió thiên giới về Những người thường mê đắm Đêm đen đang rời đi Những người thường đang múa
Lời nhắn gửi loài người
Loài người ạ, vĩnh hằng trong tự nhiên Ngươi đừng tưởng ngươi sẽ là chúa tể Thả khói đục trời, ngăn sông lấp bể Nuôi tâm đen dám khinh cả thánh thần!
Chiều bên Cổ tự Bổ Đà
Trầm tư ngàn năm bên núi Bổ Đà một cõi khói hương Ấm trong lời kinh tiếng kệ Dương gian một cõi vô thường Thạch Y tướng quân oai dũng Về nghe tiếng mõ bên đồi Chợt như lòng người chùng lại Giáo gươm một cõi xa rời
Cãi cọ
Đời xảy ra tranh chấp Cũng là chuyện bình thường! Nhưng vừa tranh, vừa chấp Thì đó là bất lương! Ngoài đường khi bức xúc Có khi nảy "bươu đầu"! Gia đình nếu lục đục Có khi là mất nhau...
Cha tôi
Quanh năm vất vả đồng xa Mặt trời khuất núi mà cha chưa về Cha còn cấy lúa đêm hè Âm thầm người bước trăng về trên lưng Vai gầy tóc bạc như sương Bao năm gian khó dẫn đường con đi
Hồ Ba Bể
Muốn ăn rau dớn, tôm chua Về hồ Ba Bể giữa mùa gió nam. Nước xanh dát nắng biếc xanh Ao Tiên soi bóng đọt măng đương thì… Trời pha mực viết bài thơ Kín ba tờ giấy, ngẩn ngơ núi rừng.