- Trang thơ

Kẻ lang thang
Đừng hỏi tôi sao vũ trụ lang thang Lựa tìm chi giữa muôn vàn tinh tú Đừng hỏi tôi những tinh vân rực rỡ Gom làm chi lắm thế bao sắc màu. Đừng hỏi tôi sao làm ngọn gió trời


Nhớ một thời mực tím
Sông Tiền mênh mang Từ trên cao nhìn xuống lấp loáng nắng chang chang Những thảm dừa Những cù lao Xanh đến mỡ màng. Sóng nước xôn xao một thuở


Ngoái trông phiền muộn
Chốn Trần đòn gánh dạn vai Thiên Đường Thần Phật an bài mai sau Tan trong ánh sáng nhiệm màu Ngoái trông phiền muộn khổ đau, thoát rồi!


Hoa táo
Hoa thì trắng, quả thì tròn Chín rồi mà táo vẫn còn vị chua Dẫu không lảnh lót như mơ Mà đôi khi vẫn chẳng vừa lòng ai


Vào thu
Nhẹ nhàng như chiếc lá rơi Mình ta thanh thản ngắm đời lãng du Trời xanh vừa chớm vào Thu Biến xanh khe khẽ hát ru nắng hồng Hạ vàng tất tả sang sông


Chiêm Hóa
Sông Gâm theo hướng bắc nam Mắt người Chiêm Hóa chảy ngang mi thề Mắt người như bỏ bùa mê Say hơn rượu nếp, nước chè tươi xanh Mắt người chưa liếc dọc ngang


Mùa rươi
Lộc trời từ đất ngoi lên Rươi bơi hồng cả nước trên cánh đồng Mùa rươi triều ngập bãi sông Người săm rươi kéo mấy vòng heo may.
