
- Trang thơ

Nhớ Hoàng Nhuận Cầm
Bây giờ có thấy nữa đâu... Ngẩng lên anh đã hoá màu mây xanh. Đã thành sương khói mong manh Câu thơ ở lại mà thành nỗi đau...Tìm anh, tìm ở nơi đâu
Trong bụng mẹ
Ước gì con nhớ được Khi còn là thai nhi Cuộn tròn trong bụng mẹ Bước chân rung nhè nhẹ Theo mẹ đi học hè Nắng soi vào chói mắt
Nếu...
Nếu không có người cha là liệt sĩ Thì mồ ông đã xanh cỏ lâu rồi Giọng ông nghẹn giữa khói nhang nghi ngút - Ở trên trời, Cha có thấu, Cha ơi ? Nếu không có kẻ giết người đầu thú
Khổ
Mỗi người có một thân thôi Khổ cho ai phải xẻ đôi thân mình Bên này trọng, bên kia khinh Nào ai tính đến lý tình mà mong Mặc bờ thẳng, kệ bờ cong Là sông thì chảy một dòng thế thôi
Thu cốm
Thu đã nhẹ nhàng đến với ta Đem làn hương cốm phía làng xa Còn vương hơi ấm bàn tay nhỏ Trên lá sen tơ tựa món quà
Vu vơ
Trời xanh thì đã xanh rồi Mây trôi thì cũng đang trôi lững lờ Con đò xưa đậu bến mơ Nghiêng nghiêng mạn nắng như chờ đợi ai Triền sông ngô trổ râu dài
Yêu nhau
Yêu nhau người này chưa nói Người kia đã uống trọn lời Trời rộng bé hơn vung nhỏ Thăng hoa đậu xuống lứa đôi Sông nào nước không ra biển Chưa rơi mặn chát lạc nhau Khi yêu lở bồi quên hỏi Sóng nao ăn kiếp ở đời



