
- Trang thơ

Bão
Một cơn bão đi qua, rưng rưng hai hàng lệ. Ngàn trận bão đi qua, Nước mắt ơi! Nhiều thế! Cuộc bể dâu đã từng, Chia ly Cha với Mẹ Dòng nước mắt dài ra, Những "tan đàn xẻ nghé".. Dòng sữa thơm của Mẹ,
Có một ngày
Có một ngày em đã yêu anh Ta mỏi mắt chờ nhau phố vắng Trưa công viên bồn chồn cái nắng Mưa bất ngờ...ta được... nép vào nhau... Một con tem chở thương nhớ hai đầu Thương trò nghèo cõng hai lần con dấu
Vũng Tàu ơi gửi nhé
Vũng Tàu chiều nay biển hát Sóng dâng lớp lớp xô bờ Dạt dào Bãi Sau, Bãi Trước Gieo vào biển biếc hồn thơ. Thái Bình vào mùa thơm thảo Ngát hương lúa chín điệp trùng
Đọc Chí Phèo nhớ AQ
Ngấm vị cháo hành, tai Chí tinh hơn Nắng biết nói, chim líu lo vui quá Lòng mềm nhũn, giọng dịu dàng đến lạ Hay là mình ở với tớ, Nở ơi Đời, cứ mãi thế này thì thích nhỉ Men đàn bà, không phải rượu vẫn say?
Trưa Hải Thịnh
Chỉ vì trưa quá nắng Tôi quyết định thật mau Cho con đi Hải Thịnh Kịp thì về quê chiều Ngỡ xe đó tới thẳng Hóa “bỏ chợ" chẳng thương? Lại mất thêm một chặng Bắt xe buýt giữa đường
Bên con hạnh phúc
Con về được mấy bữa Muốn nó được thảnh thơi Sáng mở nhẹ cánh cửa Nó đã thức giấc rồi... Đêm nó mải buôn chuyện Đến tận một, hai giờ Gọi nó đi công chuyện Mặt mày nó bơ phờ...
Cải ngồng dưới mưa
Hai con chửa nổi tấm chồng Mống đông thì gió cầu vồng thì mưa Vơi ngày mấy tiếng gà trưa Đầy đêm những tí tách đưa giọt nồng Tơ giời vương ngọn sầu đông



