- Trang thơ
Đoản khúc mưa
Hạt mưa nào nỡ vô tình Câu thơ ướt tự lòng mình ướt ra Khi ta tiễn biệt xót xa Là khi ta đón ngân nga trở về!
Ký ức tháng Ba
Tháng Ba về trong ký ức tuổi thơ Hoa xoan tím chiều quê nơi ngõ nhỏ Ngan ngát mùi hương ướp vào nỗi nhớ Theo tóc em thoang thoảng đến bây giờ
Tôi ơi...!
Xin chớ nặng lòng... nhé tôi ơi! Bình minh rơi rớt một nét cười, Đêm dẫu rộn ràng đôi cánh mỏng, Dặt dìu tình ái đặt lên ngôi… Trăm năm chỉ nhẹ như làn khói Bèo nước hợp rồi... lại tan thôi.
Trái tim thánh thượng
Cụ Suzanne Hoylaerts Ở nước Bỉ xa xôi Chuyện này tôi biết được Khi cụ mới qua đời...Cụ bị suy hô hấp Do nhiễm corona Bệnh tình thật nguy cấp! Thiếu trợ thở... khó qua
Giá của không khí
Một cụ ông người Ý Bệnh đã thuyên giảm hơn Lúc đó một bác sĩ Mới đưa tờ hóa đơn Đột nhiên cụ nức nở! Khiến bác sĩ ngỡ ngàng Một ngày máy trợ thở Năm ngàn Eu rõ ràng!
Rét Nàng Bân
Có ai còn nhớ cái hẹn Tháng Tư? Nàng Bân đã may áo xong rồi đấy! Trời Hà Thành gió xuân thì mây mẩy Bóng nắng tròn trên vai. Ngọt ngào sớm mai Mướt mát bước xưa con đường xanh lá Cây trải lòng trước cơn mưa đầu hạ Mắt biếc một màu như nhiên.
Cuộc chiến nào rồi cũng sẽ qua
Đã qua bao cuộc chiến tranh Đạn nổ bom rơi... Cha cõng đàn con Mẹ gánh gồng tìm nơi ẩn náu... Những chiến binh áo xanh Chẳng ngại ngần hy sinh xương máu Hiến cả thân mình cho Tổ quốc bình yên Đất nước Việt Nam chẳng thể nào quên