- Trang thơ
Viết cho một miền ký ức
Chợt một ngày miền nhớ lại bước ra Ươm thu chín giữa lòng gió bấc Nghe quá khứ xa xưa thầm nhắc Thức yêu thương luyến nhớ gọi ta về.
Ước mơ cô giáo trẻ
Bạn ơi, mơ ước bình thường Làm cô giáo trẻ dễ thương quá chừng. Dịu dàng, tóc xõa ngang lưng Với trang giáo án, bước cùng các em.
Lời cũ với dã tràng
Dã tràng ơi Hận biển tự bao giờ Mà cay đắng Mà cả gan lấp biển! Biển ồn ào, Không chịu mình bại trận Sóng bạc đầu luôn đối đầu em.
Ru mình
Một mình ta tự ru ta, Đêm nghiêng sương mỏng nhạt nhòa dáng xưa. Ru mình từ nắng đứng trưa, Ru qua chiều xế chưa vừa thiết thao.
Người đi
Người đi gió cuốn cuối trời Con thuyền ở lại chơi vơi giữa dòng Sông mênh mông, nước mênh mông Cánh buồm đỏ thắm còn không hỡi người?