
- Trang thơ

Tiếng khói
suy tư luồn thông gió tuôn ra ngoài kia khói ngấm xuống đất xòe trời trạng nguyên đỏ nhuộm mùa sắp giáng sinh bóng ai chạy trên những luống nhà kính loang loáng rắc mưa thưa
Viết cho người tôi yêu
Tiễn anh về phía người ta Cho em trở lại thật là chính em Không còn hờn giận bon chen Trái tim mình tự mình nhen lửa hồng Từng mơ vượt bão vượt going
Mộ
Mộ trang sách Cỏ lút xanh giấy trắng Con chữ gầy Ngơ ngác mắt quầng trăng Mộ người sống Giấu trong tình đã mất
Đừng khóc
Bạn đừng bao giờ khóc Bất kể quan hệ nào Ai để bạn rơi lệ Chẳng xứng với bạn đâu Còn với người xứng đáng Không để bạn khóc đâu.
Sẽ ổn thôi!!!
Khi nghe ai đó nói: "Mọi sự sẽ ổn thôi!" Điều đó không có nghĩa Mọi sự diễn như lời Không ai có thể hứa Mà chỉ với nghĩa rằng Bạn mạnh hơn mình nghĩ Dù sao thì như thế
Đi thuyền trên Hồ Tây
Ta gặp nhau giữa mùa Thu hương cốm ngất ngây. Hồ Tây còn đây, vẫn cây bàng lá đỏ. Bờ liễu xanh tơ, nghiêng nghiêng mặt hồ. Gió bung biêng sóng nước xa mờ. Cõi nhân gian
Những mùa hè yêu thương!
Có những mùa hè như thế đã đi qua: Bầy chim non được tụ về tổ ấm, Những vần thơ, những câu văn lóng lánh Ngưng đọng đến giờ, thao thiết cánh phượng ơi!



